CHÚA NHẬT XXIV NĂM A - (Mt 18, 21-35)

Đoạn Phúc Âm hôm nay gồm có hai phần:
1- Cuộc đối thoại ngắn giữa Chúa Giêsu và Thánh Phêrô (Mt 18, 21-22):
Trong phần đối thoại ngắn giữa Chúa Giêsu và Thánh Phêrô, câu chuyện khỏi đầu bằng câu hỏi của Thánh Phêrô liên quan đến việc tha thứ: “Bấy giờ Phêrô đến gần Chúa Giêsu mà hỏi: Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy lần? Có phải bảy lần không?” Chúa Giêsu trả lời: “Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy” (Mt 18,21-22). Chúng ta thấy rõ cách Chúa Giêsu đến để kiện toàn luật Cựu Ước, là luật đền trả, cho phép báo thủ. Ngược lại, tinh thần của Kitô giáo trong Tân Ước là tinh thần tha thứ không những 7 lần mà còn đến 70 lần 7, nghĩa là tha thứ luôn luôn, không giới hạn. Thậm chí tha thứ cho cả kẻ thù của mình. Chúa Giêsu dạy điều đó nhưng chính Người đã làm gương sống điều đó, cụ thể là trên thập giá Người xin Cha tha cho những kẻ đã đóng đinh Người.
2- Dụ ngôn về đề tài tha thứ (Mt 18,23-34).
Để tiếp tục câu chuyện về đề tài tha thứ, Chúa Giêsu dùng dụ ngôn dạy Phêrô và các môn đệ, cũng như những ai đang nghe Ngài: “Nước Trời giống như chuyện một ông vua kia muốn đòi các đầy tớ mình thanh toàn sổ sách. Khi nhà vua vừa bắt đầu, thì người ta dẫn đến một kẻ mắc nợ vua mười ngàn yến vàng. Y không có gì để trả, nên tôn chủ ra lệnh bán y cùng tất cả vợ con, tài sản mà trả nợ. Bấy giờ, tên đầy tớ ấy sập mình xuống bái lạy: Thưa ngài, xin rộng lòng hoản lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết. Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ” (Mt 18,23-27). Đó là hình ảnh của Thiên Chúa, Đấng đã rộng lòng thương và tha bổng mọi tội nợ lớn lao cho con người.

Bối cảnh thứ hai được tiếp liền sau đó, cho thấy cách hành động vô nhân của tên đầy tớ vừa được tôn chủ thương xót và tha thứ: “Vừa ra đến bên ngoài, tên ấy gặp một người đồng bạn, mắc nợ y một trăm quan tiền. Y liền túm lấy, bóp cổ mà bảo: “Trả cho tao!” Bấy giờ, người đồng bạn sấp mình xuống năn nỉ, nhưng hắn không chịu, tống anh vào ngục cho đến khi trả xong. Thấy sự việc xảy ra như vậy, các đồng bạn của y buồn lắm, mới đi trình bày với tôn chủ đầu đuôi câu chuyện. Bấy giờ tôn chủ đòi y đến và bảo: “Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta, thì đến lượt ngươi, ngươi không phải thương xót người đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi sao?” Rồi tôn chủ nổi cơn thịnh nộ, trao y cho lính hành hạ, cho đến ngày y trả hết nợ cho ông (Mt 18,28-34).
Món nợ của “người đồng bạn” không to lớn lắm và khả năng trả nợ có thể dễ dàng hơn món nợ của tên đầy tớ đối với tôn chủ. Thế nhưng thái độ siết cổ “người đồng bạn” để đòi nợ cho bằng được, cho thấy vị tên đầy tớ coi cách hành xử hay đường lối đối nhân đầy thương xót và tha thứ mà nhà vua mới áp dụng cho ông ta trước đó không ra gì cả.
Chúng ta đón nhận ơn tha thứ nhưng không của Thiên Chúa cách thường xuyên nơi Bí tích Hòa Giải. Người tha một lần là tha trọn vẹn, không để bụng, không nhắc lại. Còn chúng ta thì sao? Anh chị em nào đụng chạm đến mình chúng ta sẽ ghi nhớ mãi, nhắc lại hoài… Chúng ta dễ chấp nhất, chỉ trích, gận hờn… Thế nhưng khi từ chối tha thứ cho anh chị em chính là từ chối vương quyền của Thiên Chúa trên đời sống chúng ta. Khi đó chúng ta từ chối sống theo cách hành xử của Người đối với con cái Người, từ chối tình thương và ơn tha thứ của Người, từ chối ơn cứu rỗi!
Nguyện xin Chúa biến cải tâm hồn mỗi người chúng con, giúp chúng con biết chọn cách sống theo gương mẫu của Chúa, biết chọn lựa con đường tình thương và công lý của Người. Xin giúp chúng con biết tha thứ thực lòng, một sự thứ tha phát xuất từ sâu thẳm của tâm hồn, vì ý thức rằng chính mình đã được Thiên Chúa yêu thương và tha thứ không ngừng…

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét