Thứ duy nhất giúp chúng ta vượt qua gió bão cuộc đời là một trái tim thanh tĩnh và an định
Mọi vật chất nơi thế gian, một nửa trong số đó không đáng phải tranh giành, còn một nửa trong số đó cũng không cần phải tranh giành. Vượt lên chính mình là điều khó khăn nhất.
Đó là quá trình không ngừng chiến thắng bản thân, tôi luyện nội tâm tĩnh lặng qua từng lần va chạm giữa các mâu thuẫn, xung đột tâm tính. Dần dần qua thời gian, chúng ta sẽ tự nhiên đạt được tâm thái tĩnh lặng ngay cả khi phải đối mặt với mưa gió cuộc đời.
Mỗi loài hoa đều có một kiểu sắc hương, cũng như mỗi con người đều có tính cách và sứ mệnh riêng. Những tháng ngày tĩnh lặng là những tháng ngày đẹp đẽ nhất. Hãy để tuổi hoa đi qua những tháng năm mộc mạc trong êm đềm và ấm áp. Hãy để cuộc đời trầm tĩnh như bông hoa đang nở. Hãy để tâm hồn luôn được thiện lương sưởi ấm.
Trên đời chỉ có một thứ duy nhất có thể giúp chúng ta vượt qua gió bão cuộc đời: một trái tim an định và thanh tĩnh.
Con đường đời chẳng bao giờ phẳng lặng dài lâu, một nội tâm tĩnh lặng mới đủ sức vượt qua sóng gió. Sức mạnh con người không phải ở khả năng có thể hô mưa gọi gió. Sức mạnh con người chính ở ý chí gió mưa chẳng thể lay chuyển.
Con người không ngừng truy cầu những ham muốn về vật chất và tinh thần. Nhưng chúng ta đều biết, vật chất là tài nguyên có mức độ sử dụng giới hạn, còn tinh thần là tài nguyên có thể sử dụng vô hạn. Đôi khi chỉ với một chút xem nhẹ trước các lợi ích vật chất, tâm thái đã thảnh thơi với trời cao, mây thanh và gió nhẹ rồi.
Mọi vật chất nơi thế gian, một nửa trong số đó không đáng phải tranh giành, còn một nửa trong số đó cũng không cần phải tranh giành. Chúng ta không cần phải có nhiều tiền bạc, vật chất hơn người, tài giỏi hơn người. Điều chúng ta thực sự mong muốn truy cầu là không ngừng khắc phục những khiếm khuyết của bản thân, từng ngày vượt lên chính mình, chiến thắng chính mình.
Cuộc sống tươi đẹp không phải ở ánh hào quang xán lạn mà là sự trở về với nội tâm yên định. Sự chuyển động của cuộc sống không cần một cảm xúc mãnh liệt nhưng cần một tâm thái bình lặng để suy xét, quyết định. Chỉ đạt đến trạng thái tĩnh lặng, ta mới cảm nhận được sự bao la nhưng vô cùng sâu lắng của cuộc sống.
Tất cả hạnh phúc, đều có một chút buồn;
Tất cả quá khứ, đều có một chút hoài niệm;
Tất cả hạnh phúc, đều có một chút cô đơn;
Tất cả sự hoàn hảo, đều có một chút khiếm khuyết.
Hành trình sinh mệnh đi trên con đường đời cũng là hành trình của trái tim đi về sự hoàn thiện. Làm một đóa hoa với sức sống mạnh mẽ trên con đường sinh mệnh của mình, thân này gửi trọn cho đất, hương này gửi trọn trời cao. Dù gió, dù mưa vẫn không ngừng chắt chiu tinh khí đất trời cho đến ngày rực nở.
Đời người vì cố gắng dốc sức nên mới rực rỡ, vì không nuối tiếc nên mới vĩnh hằng. Nếu gió mát nắng vàng thì ngồi lặng lẽ ngắm mây trôi. Nếu mưa rơi tí tách bên song cửa thì lắng nghe lời gió hát. Nếu tuổi xuân thì ấp ủ yêu thương mở lòng với hoa xuân. Nếu thời gian đã trôi qua thì trân trọng dĩ vãng.
Bất kể khi nào, ở đâu, hoàn cảnh nào, cuộc sống luôn tươi đẹp khi chúng ta bảo trì được sự tĩnh lặng nơi nội tâm. Tĩnh là phẩm cách thanh cao, có thể làm tan biến mọi ưu phiền. Tĩnh là trí huệ, có thể cảm ngộ được từ bi vĩ đại của sinh mệnh. Tĩnh là lý trí, có thể trút bỏ mọi oán hận, khoan dung với người và tạo phúc cho mình.
Không phải chỉ luôn đấu tranh, giành giật mới là có. Buông bỏ cũng là có. Cho đi chính là nhận lại.
Tĩnh lặng để có thể cảm, có thể nghe, có thể nhìn thấu tỏ sự việc. Tĩnh lặng để thấy rằng vạn vật thanh bình như nó vốn thế. Tĩnh lặng để nghe được thanh âm của hoa nở, hoa rơi…
Đường đời còn lắm gió mưa, mỗi ngả đường lại bớt đi một chút tranh đua, buông thêm một chút ân oán, xem nhẹ một chút được mất, đó chính là con đường trở về nội tâm tĩnh lặng, nơi ấy mới thật sự là chính mình.
Bệnh từ miệng vào, họa từ miệng ra?
Cổ nhân thường dạy: “Bệnh từ miệng vào – Họa từ miệng ra”, người có mệnh tốt hay không chỉ cần mở miệng là có thể biết.
Cổ nhân thường giảng, ngôn do tâm sinh. Nếu miệng luôn nói những lời không tốt, chê trách nói xấu người khác, đều sẽ nhanh chóng bị tổn đức, mất đi phúc báo. Người hay nói ra những lời sai sự thật, phỉ báng, lời xằng bậy, lời ác gây tổn thương đến người khác sẽ tạo nghiệp rất lớn.
Xưa kia có một người đàn ông tên là Chúc Kỳ Sinh. Anh ta thường hay dùng lời nói của mình mà bẻ cong sự thật, chế nhạo, mỉa mai những thiếu sót của người khác. Hơn nữa, anh ta còn kích động lôi kéo người khác làm điều xấu hại người.
Khi gặp người có tướng mạo xấu xí, Chúc Kỳ Sinh liền cười nhạo châm biếm họ. Còn gặp người xinh đẹp tuấn tú, anh ta liền dùng lời nói đùa cợt trêu ghẹo họ. Nếu gặp một người bần cùng nghèo khổ, anh ta không những không thương xót giúp đỡ mà còn khinh bỉ họ, gặp người giàu có thì lại ghen ghét, phỉ báng họ.
Gặp người hoang phí tiền bạc, Chúc Kỳ Sinh lại ca tụng họ là người rộng rãi. Khi gặp kẻ nham hiểm chuyên lừa lọc, độc ác với mọi người thì anh ta ca tụng người này là cao cả. Đặc biệt là khi gặp người nào đàm luận về thuyết của nhà Phật, Chúc Kỳ Sinh không tiếc lời nhạo báng và châm chọc họ là người ăn chay. Khi gặp người nào nói về Nho học và tu đức hạnh, anh ta cười và gọi họ là đạo đức giả, ngụy quân tử.
Khi thấy ai nói lời tử tế anh ta lại giễu cợt họ rằng: “Chỉ được cái nói hay!”. Khi gặp người làm việc thiện, anh ta không những không khuyến khích họ mà còn châm chọc họ rằng: “Thật là kỳ cục, tại sao anh làm việc tốt này mà không làm việc tốt kia?”. Đi tới đâu, anh ta cũng bình luận và nói những lời lẽ trái với sự thật.
Về sau đến lúc trung tuổi, Chúc Kỳ Sinh đột nhiên mắc bệnh lở lưỡi. Bệnh của anh ta không những không có cách chữa mà mỗi ngày còn phải dùng châm đâm vào đầu lưỡi, để máu chảy đầy miệng mới bớt đau đớn. Hằng năm Chúc Kỳ Sinh đều bị đau đớn vô cùng từ năm đến bảy lần. Anh ta quằn quại cực độ mỗi khi muốn nói lời nào đó. Cuối cùng, anh ta chết vì lưỡi bị teo.
Câu chuyện có thật trên đây cho thấy lời nói có thể tạo nghiệp mà “khẩu nghiệp” sẽ tổn hại phúc báo. Nếu miệng thường hay nói những lời không hay, không tốt, thị phi, nguyền rủa… thì phúc báo sẽ tổn thất rất nhanh. “Khẩu nghiệp” là loại nghiệp mà mọi người dễ gặp nhất. Số mệnh của một người tốt hay không, hãy nhìn xem người đó có nhiều “khẩu đức” hay không là biết. Vì vậy, “khẩu nghiệp” rất quan trọng.
Trong cuộc đời của một người, không phải ngày nào cũng làm chuyện thất đức, nhưng việc nói những lời thất đức, thiếu đức, khó nghe, và không đứng đắn thì có thể xảy ra mỗi ngày. Tích luỹ qua năm tháng, phúc báo sẽ vì “khẩu nghiệp” mà chạy mất hết. Do đó, người nói chuyện không có “khẩu đức”, cả cuộc đời thường gập ghềnh, nhấp nhô, thậm chí rất thê lương.
Nhiều người ngày nay không còn chú ý giữ gìn lời nói của mình, mà dễ dàng hoặc thậm chí cố tình dùng lời nói để sát thương người khác. Họ không còn tin rằng ác khẩu sẽ gây ra tội nghiệp mà bản thân sau này nhất định sẽ phải hoàn trả.
Một người luôn oán trời trách đất, không trân quý những gì đang có, luôn sinh tâm oán giận, lại thông qua miệng lưỡi không ngừng nói lời thị phi thì phúc lành cũng nhanh chóng bị mất đi. Đây cũng là một cách làm tổn hại phúc báo rất nhanh, cũng là một dấu hiệu của người bạc mệnh hiện tại hoặc sau này.
Phật gia nhìn nhận “khẩu nghiệp” là một trong những nghiệp rất nặng, vì nó dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng, gây cho người khác sự đau khổ không cách nào phục hồi được.
Người trí huệ thì luôn chú trọng “khẩu đức” miệng luôn nói lời chân thật, nói những lời nhẹ nhàng êm dịu, dễ nghe. Trong tâm họ lúc nào cũng đầy thiện niệm, cũng giống như từ trường tốt đẹp mà vũ trụ đã phát xuất ra và từ đó điều mà họ được là phúc báo.
Cho nên biết rõ về một người, không cần phải tận nói, hãy lưu lại cho người ta ba phần khoảng trống, đây cũng là lưu lại chút “khẩu đức” cho mình.
Trách một người không cần phải tận trách, hãy lưu lại cho người ba phần khoảng trống, đây cũng là lưu được chút độ lượng cho mình.
Có công không cần đòi hỏi tận cùng, hãy lưu lại cho người ba phần khoảng trống, đây cũng là lưu được chút khiêm nhường cho mình.
Đúng lý cũng không cần đoạt tận, hãy lưu lại cho người ba phần khoảng trống, đây cũng là lưu được chút khoan dung cho mình.
Tài năng đừng quá ngạo mạn, hãy lưu lại cho người ba phần khoảng trống, đây cũng là lưu chút nội hàm cho mình.
Chân Tâm tổng hợp
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét