VUI CUỜI...
Tuyệt chiêu chữa bệnh cho vợ
Một anh chàng trạc hơn 30 tuổi hớt hải chạy đến bệnh viện.
Gặp bác sĩ, anh ta nài nỉ:
- Thưa bác sĩ, vợ tôi bị mất tiếng không nói năng gì được. Cô ấy tỏ ra buồn khổ lắm. Xin bác sĩ chữa trị, tiền nong bao nhiêu, tôi xin thanh toán ngay bây giờ ạ. Thuốc men chữa bệnh tôi không tiếc tiền bao giờ, thưa bác sĩ.
Gặp bác sĩ, anh ta nài nỉ:
- Thưa bác sĩ, vợ tôi bị mất tiếng không nói năng gì được. Cô ấy tỏ ra buồn khổ lắm. Xin bác sĩ chữa trị, tiền nong bao nhiêu, tôi xin thanh toán ngay bây giờ ạ. Thuốc men chữa bệnh tôi không tiếc tiền bao giờ, thưa bác sĩ.
- Chữa bệnh ấy dễ ợt à. Khỏi lo tốn kém tiền nong. Ðêm nay, anh cứ về nhà vào lúc 3h sáng chắc chắn anh sẽ được nghe cô ấy cao giọng trở lại!
Sông sâu hay cạn
Tại một con sông, có người đàn ông đứng bên bờ sông hỏi một cậu bé chăn trâu gần đó:
- Sông này có sâu không cháu?
Cậu bé nhanh nhảu trả lời:
- Nông lắm bác ạ.
Người đàn ông lội sang sông, mới lội một đoạn đã ngập đầu. Quay lại, người đàn ông tức giận hỏi cậu bé:
- Sao cháu bảo sông này nông lắm?
Cậu bé trả lời:
- Cháu đâu biết. Cháu thấy con vịt chân ngắn thế mà nó cũng lội sang được cơ mà!
- Sông này có sâu không cháu?
Cậu bé nhanh nhảu trả lời:
- Nông lắm bác ạ.
Người đàn ông lội sang sông, mới lội một đoạn đã ngập đầu. Quay lại, người đàn ông tức giận hỏi cậu bé:
- Sao cháu bảo sông này nông lắm?
Cậu bé trả lời:
- Cháu đâu biết. Cháu thấy con vịt chân ngắn thế mà nó cũng lội sang được cơ mà!
Bố và con đều… vui tính!
Cậu con trai nói với bố: “Xã hội bây giờ người ta chỉ xem trọng cái bề ngoài thôi, chả ai thèm quan tâm đến việc kính lão đắc thọ như ngày xưa !”
Ông bố không tin nên 2 bố con cùng thử một lần cho biết.
Ông bố không tin nên 2 bố con cùng thử một lần cho biết.
Ông bố giả đò ăn mặc luộm thuộm, lê lết bước vào 1 nhà hàng sang trọng. Đúng là chả ai thèm chào đón, mời mọc bỏ mặc ông ngồi một mình hồi lâu.
Cậu con trai bước vào ăn mặc bảnh bao, nước hoa thơm phức ngồi ngay bàn đối diện với bàn của ông bố. Tiếp viên lăng xăng phục dịch cậu chu đáo.
Khi gọi món ăn cậu con trai gọi 2 phần: 1 cho bàn của mình và 1 cho bàn của ông bố.
Người hầu bàn lấy làm lạ hỏi nhỏ cậu con trai:
- Tại sao ông phải trả tiền ăn cho ông già kia vậy?
Cậu con trai nói nhỏ vào tai người hầu bàn:
- Tại vì tôi thường xuyên ngủ với con dâu của lão.
Khi dọn dẹp bàn cho ông già, người hầu bàn không nhịn được nên nói nhỏ vào tai ông già:
- Gã kia bảo hắn ngủ với con dâu của ông!
Ông già cười mỉm trả lời người hầu bàn:
- Hắn mới ngủ với con dâu của tôi được hơn năm nay thôi, trong khi tôi đã ngủ với mẹ của hắn hơn 20 năm rồi !
Cậu con trai bước vào ăn mặc bảnh bao, nước hoa thơm phức ngồi ngay bàn đối diện với bàn của ông bố. Tiếp viên lăng xăng phục dịch cậu chu đáo.
Khi gọi món ăn cậu con trai gọi 2 phần: 1 cho bàn của mình và 1 cho bàn của ông bố.
Người hầu bàn lấy làm lạ hỏi nhỏ cậu con trai:
- Tại sao ông phải trả tiền ăn cho ông già kia vậy?
Cậu con trai nói nhỏ vào tai người hầu bàn:
- Tại vì tôi thường xuyên ngủ với con dâu của lão.
Khi dọn dẹp bàn cho ông già, người hầu bàn không nhịn được nên nói nhỏ vào tai ông già:
- Gã kia bảo hắn ngủ với con dâu của ông!
Ông già cười mỉm trả lời người hầu bàn:
- Hắn mới ngủ với con dâu của tôi được hơn năm nay thôi, trong khi tôi đã ngủ với mẹ của hắn hơn 20 năm rồi !
Lang băm
Một đứa trẻ sốt dữ lắm, thầy lang bốc thuốc cho uống, nó lăn đùng ra chết.
Bố nó đến tận nhà bắt đền. Thầy không tin, đến xem lại, sờ trán thằng bé, rồi bảo:
- Thế này còn trách tôi ư? Ông bảo chữa cho nó khỏi nóng, bây giờ nó mát lạnh như thế này, còn đòi gì nữa?
Bố nó đến tận nhà bắt đền. Thầy không tin, đến xem lại, sờ trán thằng bé, rồi bảo:
- Thế này còn trách tôi ư? Ông bảo chữa cho nó khỏi nóng, bây giờ nó mát lạnh như thế này, còn đòi gì nữa?
Hai lúa đi xe ôm.
Hai Lúa quê miền Tây có con trai đi học ở Sài Gòn.
Một hôm, Hai Lúa lên phố thăm con trai. Xe đò đến bến, ông sang bên kia đường đón xe ôm đến nhà trọ của con. Hai Lúa loay hoay không biết kêu xe ôm như thế nào, nghĩ bụng: Thôi cứ quan sát xem người ta kêu thế nào mình bắt chước.
Nhìn quanh thấy có người đàn ông đứng bên lề đường, xem chừng đang muốn bắt xe ôm. Hai Lúa quan sát thấy người này giơ tay lên vẫy:
- Ê... 45 Lê Quang Định!
Thế là cậu xe ôm dừng xe lại đưa cho ông ta cái nón bảo hiểm rồi chở đi.
Một người phụ nữ đứng tuổi khác cũng giơ tay lên vẫy vẫy mấy cái:
- Nè…55 Nguyễn Thị Minh Khai!
Bác xe ôm khác cũng chạy lại đưa cho cái nón bảo hiểm đội rồi chở khách đi.
Hai Lúa thấy thế vỗ đùi khoái chí:
- A giờ thì mình đã hiểu. Thì ra ở đây người ta kêu xe ôm như vậy, cứ nói tuổi trước rồi tên sau là đi. Đúng là thành phố có khác.
Một ông xe ôm chạy đến, ông vẫy tay ra hiệu:
- Ê... 54 Nguyễn Văn Tèo!
Bác xe ôm trợn mắt:
Một hôm, Hai Lúa lên phố thăm con trai. Xe đò đến bến, ông sang bên kia đường đón xe ôm đến nhà trọ của con. Hai Lúa loay hoay không biết kêu xe ôm như thế nào, nghĩ bụng: Thôi cứ quan sát xem người ta kêu thế nào mình bắt chước.
Nhìn quanh thấy có người đàn ông đứng bên lề đường, xem chừng đang muốn bắt xe ôm. Hai Lúa quan sát thấy người này giơ tay lên vẫy:
- Ê... 45 Lê Quang Định!
Thế là cậu xe ôm dừng xe lại đưa cho ông ta cái nón bảo hiểm rồi chở đi.
Một người phụ nữ đứng tuổi khác cũng giơ tay lên vẫy vẫy mấy cái:
- Nè…55 Nguyễn Thị Minh Khai!
Bác xe ôm khác cũng chạy lại đưa cho cái nón bảo hiểm đội rồi chở khách đi.
Hai Lúa thấy thế vỗ đùi khoái chí:
- A giờ thì mình đã hiểu. Thì ra ở đây người ta kêu xe ôm như vậy, cứ nói tuổi trước rồi tên sau là đi. Đúng là thành phố có khác.
Một ông xe ôm chạy đến, ông vẫy tay ra hiệu:
- Ê... 54 Nguyễn Văn Tèo!
Bác xe ôm trợn mắt:
- Nè! Ông muốn giỡn tui hả, Sài Gòn làm gì có đường Nguyễn Văn Tèo...
-st-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét