Nhãn

Thứ Ba, 8 tháng 1, 2019

Gặp khó khăn bế tắc hay nghèo khổ, đây là thứ bất cứ ai cũng cần phải có!


Gặp khó khăn bế tắc hay nghèo khổ, đây là thứ bất cứ ai cũng cần phải có!
Hy vọng
Trong cuốn tiểu thuyết "Chiếc lá cuối cùng", nhà văn người Mỹ O'henry có viết:
Trong phòng bệnh, một bệnh nhân đang ốm nặng nhìn ra cái cây bên ngoài cửa sổ. Từng chiếc lá nối tiếp nhau rơi xuống trong làn gió lạnh giá.
Người bệnh đó nhìn từng chiếc lá rơi xuống và thầm nghĩ một cách rất bi quan: "Khi chiếc lá cuối cùng rơi xuống, mình cũng sẽ chết".
Một họa sĩ già sau khi biết điều này, ông đã dùng bút để vẽ một chiếc lá hệt như thật và gắn nó lên cây. Chiếc lá cuối cùng này không bao giờ rơi xuống.
Và chính nhờ chiếc lá kỳ diệu đó, người bệnh trong căn phòng có thêm niềm tin. Cô dần tin rằng mình sẽ sống khi chiếc lá vẫn còn đó. Và cuối cùng, cô đã hồi phục một cách kỳ diệu.
Đoạn văn đã để lại một giá trị nhân văn sâu sắc về tình người cũng như về triết lý nhân sinh: Đời người có thể không có quá nhiều thứ nhưng thứ duy nhất không thể không có, đó chính là hy vọng.
Gặp khó khăn bế tắc hay nghèo khổ, đây là thứ bất cứ ai cũng cần phải có! - Ảnh 1.
Ảnh minh họa.
Lời bình
Hy vọng là một giá trị quan trọng trong cuộc sống của nhân loại. Nơi nào có hy vọng, nơi đó sinh mệnh sẽ không bị hủy diệt!
Cuộc sống không bao giờ mãi mãi bằng phẳng bình yên và không ai có thể tránh khỏi những lúc khó khăn bế tắc. Những lúc như đó, thứ chúng ta cần phải có để vượt qua, đó chính là hy vọng và nghị lực.
Rất nhiều người nói, cuộc đời mình đã hết hy vọng, thực ra đó chỉ là những lời nói dối, ngụy biện. Chỉ cần anh ta còn sống trên đời dù là một khoảnh khắc, hy vọng sẽ có thể khiến tâm hồn anh ta tươi trẻ, phấn khích trở lại.
Mỗi ngày cho mình thêm một chút hy vọng, làm ngơ trước những phiền não của ngày mai, ngừng than thở về những gì đã xảy ra hôm qua và sống hết mình cho hôm nay, bạn sẽ thấy cuộc đời ý nghĩa và đáng sống.
Chọn ứng viên tổng thống
Có một câu hỏi lựa chọn nổi tiếng đề cập đến 3 nhân vật tham gia ứng cử vị trí Tổng thống Mỹ.
Người thứ nhất: Ngoại tình, là một con nghiện thuốc lá, mỗi ngày uống từ 8-10 cốc rượu nặng, thậm chí còn qua lại với những chính khách không thành thật và còn mê tín, tin vào chiêm tinh và tướng số.
Người thứ hai: Thời sinh viên từng hút thuốc phiện, tối nào cũng uống một cốc rượu Whisky lớn, ngày nào cũng ngủ đến trưa mới dậy và từng bị đuổi việc hai lần.
Người thứ ba: Là người theo chủ nghĩa ăn chay, chưa từng hút thuốc, thỉnh thoảng uống một cốc bia, chưa từng ngoại tình, còn là một anh hùng chiến tranh từng nhận huy chương, thậm chí được hàng vạn người sùng bái.
Trước 3 ứng viên này, bạn sẽ chọn ai? Nhiều khả năng ứng viên thứ ba sẽ được chọn, bởi vì xem ra đây chính là nhân vật có hình tượng tương đối đẹp đẽ.
Nhưng trên thực tế, người không đáng được chọn nhất chính là nhân vật thứ ba, bởi đó chính là Adolf Hitler. Nhân vật thứ hai là Winston Churchill – kẻ thù không đội trời chung với Hitler và nhân vật đầu tiên là Tổng thống Mỹ cùng thời khi đó - Franklin D. Roosevelt.
Gặp khó khăn bế tắc hay nghèo khổ, đây là thứ bất cứ ai cũng cần phải có! - Ảnh 2.
Lời bình
Câu chuyện này cho chúng ta thấy rằng, việc nhìn mặt mà bắt hình dong có thể sẽ dẫn đến sai lầm lớn. Chúng ta không nên tùy tiện đánh giá một ai đó qua những đặc điểm nhận dạng bên ngoài bởi thứ bạn nghe được và nhìn thấy về một ai đó chẳng qua chỉ là một phần rất nhỏ về họ, không thể là căn cứ để đánh giá cả một con người.
Trong cuộc sống hằng ngày cũng vậy, những gì chúng ta tận mắt nhìn thấy, chưa chắc đã là chân tướng sự việc.
Có những điều chúng ta nhìn thấy và cho rằng đó là tốt nhưng trên thực tế, nó chưa hẳn đã là tốt. Và ngược lại, có những điều chúng ta cho là xấu nhưng lại chưa hẳn đã là xấu.
Vì thế cho nên, khi đối mặt với bất cứ việc gì, đừng vội dùng ấn tượng ban đầu để phán đoán, bởi có thể quan niệm từ ấn tượng ban đầu sẽ chặn đứng những suy nghĩ sâu sắc, thấu đáo của chúng ta.
Cũng đừng để bề ngoài của con người, sự việc, hành động đánh lừa cảm giác, không suy nghĩ thật kỹ đã vội vã đưa ra quyết định. Có như vậy chúng ta mới tránh khỏi phán đoán sai lầm để rồi vừa làm tổn thương người khác, vừa khiến bản thân rơi vào hối hận, thống khổ.

Cung cách đối xử


Cách đây không lâu, có một câu chuyện ngắn đã từng trở thành đề tài bàn tán trên các mạng xã hội.  Nhân vật chính của câu chuyện này chính là tỷ phú từng giữ vị trí giàu nhất thế giới - Bill Gate.
Nội dung của câu chuyện ngắn gây xôn xao này chỉ xoay quanh một giả thiết ngắn gọn: Nếu Bill Gates vô tình bắt gặp một tờ 100 USD trên đường, ông sẽ không cúi xuống nhặt nó, bởi cứ mỗi giây trôi qua, tài sản của vị tỷ phú này lại tăng thêm 114 USD.
Giả thiết trên không chỉ thể hiện sự giàu có của Bill Gate mà còn khái quát nên một nghịch lý vẫn hằng ngày diễn ra trong cuộc sống của chúng ta. Đó là sự khác nhau trong tư duy quản lý thời gian giữa những người giàu và những người nghèo.
Sự thực là nhiều người chưa được coi là khá giả lại không có khái niệm quý trọng thời gian. Họ luôn lãng phí quỹ thời gian hạn hẹp của mình vì những việc không làm ra của cải hay nâng cao tinh thần, từ đó dần đánh mất nhiều cơ hội quý giá. 
Kết quả là cuộc sống của họ cứ mãi quẩn quanh vì cơm áo gạo tiền, khó khăn vẫn hoàn khó khăn.
Ngược lại, đại đa số những người giàu trong xã hội luôn trân trọng về quỹ thời gian ít ỏi của mình. Họ khao khát muốn tận dụng cả 24 tiếng trong một ngày, thậm chí không muốn lãng phí dù chỉ một tích tắc. Cho nên, cuộc sống của những con người ấy chung quy là giàu vẫn hoàn giàu.
Từ sự tương phản trên, sẽ không phải là quá lời khi nói rằng tư duy và thái độ hành xử của mỗi người với thời gian sẽ quyết định số phận của họ giàu hay nghèo.
Từ câu chuyện càng mặc cả càng tăng giá của Benjamin Franklin...
Muốn biết 1 người tương lai giàu hay nghèo, chỉ cần nhìn cách họ đối xử với thứ này sẽ rõ - Ảnh 1.
Benjamin Franklin là nhân vật từng được in trên tờ 100 USD. Một trong những quan niệm nổi tiếng của ông chính là thái độ coi trọng thời gian như sinh mệnh, của cải. (Ảnh minh họa).
Benjamin Franklin (1706 - 1790) là một trong những nhân vật nổi tiếng nhất của Hoa Kỳ. Ông được biết tới với nhiều vai trò như chính trị gia, nhà khoa học, nhà văn, thợ in, triết gia, nhà phát minh, nhà hoạt động xã hội, nhà ngoại giao hàng đầu...
Vào năm 1748, sau một quá trình miệt mao lao động không ngừng nghỉ, Benjamin Franklin đã quyết định nghỉ hưu ở tuổi 42 với khối tài sản kếch xù mang lại lợi tức hàng năm lên đến 650 bảng.
Ngoài tài năng và tinh thần miệt mài lao động, một trong những yếu tố quan trọng đem đến cho Franklin sự thành công chính là thái độ quý trọng thời gian. 
Ông cũng chính là chủ nhân của câu danh ngôn nổi tiếng vẫn còn được lưu truyền cho tới ngày hôm nay: "Thời gian chính là sinh mạng. Thời gian là vàng là bạc".
Khi Franklin còn trẻ, ông từng mở tiệm sách trước cửa tòa soạn. Thay vì tự mình bán hàng, Franklin lựa chọn thuê một người trông tiệm, còn mình thì bận bịu làm những công việc khác.
Lần nọ, một cậu bé nhỏ tuổi bước vào tiệm sách của Franklin. Sau một hồi chọn lựa tới lui, do dự nửa ngày, vị khách nhỏ tuổi ấy mới dè dặt cầm lên một quyển, mang tới quầy thanh toán và cất tiếng hỏi nhân viên:
"Xin hỏi quyển sách này giá bao nhiêu vậy ạ?".
Nhân viên trả lời:
"Giá của nó là 1 đô la".
Cậu bé dè dặt hỏi thêm:
"Có thể bớt cho em một chút không ạ?".
Người nhân viên dù nhã nhặn nhưng vẫn cất giọng kiên định:
"Rất tiếc em à, giá của quyển sách ấy chính xác là 1 đô la".
Chần chừ thêm một lúc, cậu bé như nghĩ ra điều gì, lại lên tiếng:
"Vậy bác Franklin có ở đây không ạ?".
Người nhân viên trông hàng trả lời rằng ông đang làm việc. Thế nhưng trước sự kiên quyết của cậu bé, người trông hàng cuối cùng cũng chạy vào trong mời Franklin ra ngoài.
Muốn biết 1 người tương lai giàu hay nghèo, chỉ cần nhìn cách họ đối xử với thứ này sẽ rõ - Ảnh 3.
Sau khi Franklin đã xuất hiện, cậu bé lặp lại câu hỏi lúc ban đầu:
"Bác Franklin ơi, quyển sách này giá thấp nhất là bao nhiêu tiền ạ?".
Thế nhưng không như mong đợi của cậu, Franklin thẳng thắn đáp mà chẳng chút nghĩ ngợi:
"1 đô và 25 xu, cậu bé à!".
Nghe thấy mức giá này, vị khách nhỏ tuổi không khỏi giật mình.
"Thế nhưng chỉ mới 1 phút trước, nhân viên của bác nói rằng nó có giá 1 đô la thôi mà" – cậu cự nự.
Franklin thản nhiên nói:
"Không sai! Thế nhưng bác thà tự nguyện trả lại cho cháu 1 đô la ấy chứ không muốn bỏ dở công việc của mình để chạy ra đây".
Câu nói này của chủ tiệm thầm ám chỉ việc cậu bé phải trả thêm 25 xu vì lấy đi thời gian của ông.
Trước lời giải thích trên, vị khách nhỏ không khỏi sửng sốt một chút, rồi mạnh dạn hỏi thêm lần nữa:
"Được rồi ạ! Vậy ở thời điểm hiện tại, giá thấp nhất của quyển sách này là bao nhiêu ạ?".
Không ngờ, Franklin lại đưa ra một đáp án khác ban nãy:

"Bây giờ là 1 đô và 50 xu".
Lần này, cậu bé hốt hoảng nói lớn:
"Tại sao bây giờ lại tăng lên 1 đô 50 xu rồi? Không phải mới nãy bác còn nói nó chỉ có giá 1 đô 25 xu thôi hay sao?".
Đáp lại cậu vẫn là vẻ mặt không thể thản nhiên hơn của Franklin:
"Đúng. Thế nhưng mức giá tốt nhất bác có thể đưa ra bây giờ là 1 đô la 50 xu".
Sau cùng, cậu bé không nói thêm câu nào nữa, lặng lẽ để đủ tiền lên bàn, cầm cuốn sách và chuẩn bị rời đi.
Ngay lúc đó, Franklin gọi cậu lại và nói:
"Chờ một chút, bác muốn tặng cháu thêm vài lời khuyên thành thật nữa…".
Khi ấy, Franklin đã viết lên cuốn sách của cậu bé một câu mà cho tới ngày nay vẫn còn được lưu truyền rộng rãi:
"Thời gian chính là sinh mạng, thời gian là vàng là bạc".
Muốn biết 1 người tương lai giàu hay nghèo, chỉ cần nhìn cách họ đối xử với thứ này sẽ rõ - Ảnh 5.
... đến bài học thấm thía về thời gian cho những người đổi đời
Mỗi khi đi mua sắm, có không ít người vẫn thường mặc cả theo thói quen, cũng có nhiều người bán sẽ không đành lòng mà giảm giá cho họ.
Thế nhưng trong câu chuyện của Franklin, những lời mặc cả của cậu bé nọ không thể đổi lấy một mức giá thấp hơn mà thay vào đó chỉ là số tiền càng lúc càng tăng.
Nguyên nhân khiến Franklin hết lần này đến lần khác tăng giá tiền của cuốn sách không xuất phát từ lòng tham của lợi lộc, mà đến từ tinh thần quý trọng thời gian như vàng bạc của chính ông.
Cũng nhờ tinh thần trân trọng thời gian này, Franklin mới có thể trở thành chủ nhân của một khối tài sản kếch xù, đủ để ông nghỉ hưu ở tuổi 42 và dành nửa cuộc đời còn lại của mình để làm những việc ý nghĩa khác thay vì chỉ lo kiếm tiền.
Ai cũng biết đời người là hữu hạn, năm tháng qua đi chẳng thắm lại hai lần. Vì vậy, mỗi chúng ta nên quý trọng quỹ thời gian của cuộc đời mình thay vì phung phí chúng vào những việc không đem lại ý nghĩa.
Những đại gia, triệu phú, tỷ phú trên thế giới này không chỉ biết quý trọng thời gian mà còn giỏi tận dụng thời gian. 
Họ biến dòng chảy vô hình này trở thành cơ hội kiếm tiền, sau đó dùng hành động và sự nghiệp của bản thân để chứng minh cho một chân lý bất biến – thời gian chính là vàng là bạc.
-ST-

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét