Vẫn thích như ngày nào, những đóa tầm xuân dễ thương...
HIền hòa thơm ngát, khoe sắc trong nắng sớm...
Nghe bài hát Đánh thức Tầm Xuân lại nhớ đến,
Một thời xưa cũ dấu yêu...
Bỗng muốn thả hồn theo gió!
Ngân nga lời kinh nguyện trong chiều.
Cảm tạ ngợi khen và cứ sống mến yêu...
Xe buýt đến trạm dừng, một cậu bé trông rất bẩn, đeo một chiếc túi trên lưng bước lên xe. Còn một ghế trống, cậu bé liền ngồi vào đó. Trạm kế tiếp, một phụ nữ mang thai bước lên, cậu bé đứng dậy nhường chỗ.
Người phụ nữ nhìn liếc qua cậu bé bẩn thỉu mà không nói lời nào. Cậu bé nhẹ nhàng đặt chiếc túi xuống đất, rồi lấy một chiếc khăn lau qua lau lại chỗ mình đã ngồi, sau đó mỉm cười nói:
”Cô ơi, con lau sạch rồi, không còn bẩn nữa đâu”.
Người phụ nữ nhìn cậu bé chằm chằm, rồi đỏ mặt ngồi xuống.
Lúc này, người phụ nữ lớn tuổi ngồi bên cạnh âu yếm nói:
”Con thật là một cậu bé ngoan!”
Cậu bé cười một cách ngây thơ rồi nói:
”Bà ơi, con không phải là đứa trẻ ngoan lắm đâu. Mẹ con luôn mắng con vì lúc nào cũng để ý đến người ta nói gì, nghĩ gì về mình. Nhưng hiện giờ con đã dũng cảm như Forrest Gump rồi!”.
“Con cũng biết Forrest Gump sao?”
“Vâng, mẹ thường đọc cho con nghe, và con học được rằng, đừng quan tâm đến ánh mắt của người khác, hãy sống thật tốt và đi theo con đường riêng của mình, vì mỗi người là duy nhất, là riêng biệt”.
“Mẹ con làm gì?”
“Mẹ con trước đây là giáo viên ở trong làng”.
“Thế còn bây giờ thì sao?”
“Mẹ con đang ở trong cái túi này!”...
-ST-
9 mẩu tin nhắn thú vị trong điện thoại, đáng để tất cả cùng đọc!
Hãy đọc và lưu lại những mẩu tin nhắn dưới đây, bởi có thể chúng ta sẽ cần dùng đến trong cuộc đời.
1. Tu tâm
Cẩn thận lời nói, không gây họa, làm việc thận trọng, không phạm sai lầm, nói ít, làm nhiều, có những người không cần thiết phải đợi, có những việc không cần thiết phải tranh giành.
Những thứ nếu thuộc về bạn, sớm muộn gì nó cũng là của bạn. Những thứ không phải là của bạn, có đợi nó cũng sẽ không đến.
Hãy làm tốt việc của mình, tu thật tốt tâm của mình, hình thành chữ "đức" cho bản thân.
Hãy để tư tưởng của mình luôn bay bổng, phong phú, để tâm linh thuần tịnh, để cuộc sống tràn ngập ý nghĩa, để một đời nho nhã, để người khác hạnh phúc, để bản thân vui vẻ.
2. Cho đi
Trong giới tự nhiên, tất cả đều có mối quan hệ tương hỗ, tác động qua lại lên nhau.
Khi chúng ta cho đi, chúng ta không mất hết mà đổi lại, chúng ta có niềm vui và đó là thứ thu hoạch cao thượng. Cho đi cũng là một kiểu hạnh phúc, vì cho đi sẽ giúp tâm linh của chúng ta trở nên đẹp đẽ hơn.
3. Đời người có 4 nỗi khổ
Thứ nhất là nhìn không thấu. Thứ mà con người thường nhìn không thấu ở đây là vết thương tiềm ẩn khi chúng ta tranh chấp, đấu tranh với người, với đời, là sự bình thản trong sự ồn ã, là sự bình yên trong sự phồn hoa.
Thứ hai là không nỡ. Con người thường không nỡ từ bỏ những tháng ngày rực rỡ, không bó buộc trong quá khứ, không nỡ quên những tiếng vỗ tay đầy đắc ý, hư vinh lúc ở đỉnh cao.
Thứ ba là không thể đánh cắp. Thứ không thể đánh cắp ở đây là một tình cảm đã mất, một thất bại trong đời.
Thứ tư là không thể buông bỏ. Nhiều người không thể để những người, những việc đã rời xa mình lui vào dĩ vãng, lại có nhiều người không thể buông bỏ được những chuyện thị phi vốn đã bị cát bụi phủ mờ.
4. Thanh tỉnh (tỉnh táo, ngộ ra vấn đề), thẳng thắn và chân thành
Có thể nhìn thấy sai lầm của người khác, đó là thanh; có thể nhìn thấy sai lầm của bản thân, đó là tỉnh; có thể thừa nhận sai lầm của bản thân, đó là thẳng thắn; có thể sửa sai của bản thân, đó là chân thành.
Có thể phát hiện ưu điểm của bản thân, đó là thông; có thể phát hiện ưu điểm của người khác, đó là minh; có thể học tập ưu điểm của người khác, đó là trí; có thể tận dụng ưu điểm của người khác, đó là tuệ!
Thanh tỉnh, thẳng thắn và chân thành là những yếu tố cần thiết để làm người, thông minh, trí tuệ là những yếu tố cần thiết để làm việc!
5. Trầm tĩnh, giản đơn
Càng là những người nông cạn càng ồn ào. Con người, yếu tố trưởng thành đầu tiên không phải là cơ thể mà là khí chất và trí tuệ được thể hiện qua từng cử chỉ, lời ăn tiếng nói.
Tương tự như vậy, yếu tố già hóa đầu tiên ở con người không phải là dung nhan mà là dũng khí bất chấp tất cả.
Một khi dám gánh vác trên vai những trách nhiệm nặng nề, vượt qua khả năng chịu đựng, chỉ cần trải qua một khoảng thời gian, bạn sẽ phát hiện mình ưu tú hơn những gì mình tưởng tượng rất nhiều.
Người thành công không chỉ dựa vào tài hoa mà phần lớn là nhờ có ý chí kiên trì bền bỉ, sự chân thành, không kiêu căng tự phụ. Những yếu tố này mới thực sự khiến người đời kính nể và tín nhiệm.
6. Quan hệ xã hội
Trong mọi mối quan hệ xã hội, điều bạn cần phải nhớ kỹ là: Thứ nhất, không được lúc nào cũng tỏ ra thông minh hơn người. Thứ hai, muốn câu được cá, phải đặt mình vào vị trí của con cá để tư duy. Thứ ba, hãy để đối phương vào vai chính, bản thân tự nguyện nhận vai phụ.
Thứ tư, nếu trong mắt bạn chẳng có ai khác ngoài bản thân, thành công không bao giờ đến. Thứ năm, thường xuyên tranh luận, đấu đá với người đời, bạn sẽ chẳng bao giờ thắng. Thứ sáu, quá tự phụ sẽ chẳng có tương lai tốt đẹp.
Thứ bảy, nguyên tắc con nhím gai, hãy giữ khoảng cách phù hợp với người khác. Thứ tám, gây thù chuốc oán với một người giống như việc xây một bức tường chặn đường phát triển của bản thân.
Thứ chín, đừng hà khắc đòi hỏi sự hoàn mỹ. Thứ mười, kính trọng người khác chính là kính trọng mình.
Ảnh minh họa.
7. Thu phục thành công lòng người nhờ tâm và trí
- Thắng lợi nhỏ dựa vào sức, thắng lợi vừa dựa vào trí, thắng lợi lớn dựa vào đức, toàn thắng dựa vào đạo mà đạo là hội tụ của đức, trí và lực.
- Trong những cuộc chạy dài, thường thì những người chạy nhanh nhất ban đầu lại là những người khó giành chức vô địch. Sau lầm thường xảy ra trong lúc con người ta vội vàng.
- Có thể chiến thắng kẻ địch là anh hùng, có thể chiến thắng bản thân là thánh nhân, anh hùng chiến thắng kẻ thù, thánh nhân không có kẻ thù.
- Người ở đẳng cấp cao lặng lẽ hoàn thành công việc, gặt hái thành công; người ở cấp trung bình tất tả, vất vả nhưng không làm nên việc lớn; người ở cấp thấp làm gì cũng ầm ĩ ồn ào nhưng phần lớn đều chẳng nên cơm cháo gì.
- Muốn bản thân tồn tại, phải để người khác tồn tại. Chặt hết cây rồi, tiều phu sẽ chẳng còn nguồn sống.
- Chính trị là tạm thời, kinh tế là lâu dài, văn hóa là vĩnh cửu.
8. Duyên phận
Trên thế giới này, người với người, phải có duyên mới có thể gặp được nhau trong đời.
Người đi ngang qua nhau, đó gọi là người đi đường; người không từ bỏ, xa cách mình, đó gọi là người thân; luôn nhớ đến nhau, đó là bạn; sống chết có nhau, đó là người gần gũi; lặng lẽ hiểu ta, đó là người yêu…
Cho dù là mối quan hệ nào đi chăng nữa, chúng ta cũng không cần đến những tiếng vỗ tay lúc thành công, chỉ mong nhận được một sự giúp đỡ chân thành lúc khốn khó, vậy là quá đủ.
Duyên phận là do trời định. Ảnh minh họa.
9. Để lại một đường lui cho người khác.
Để lại cho người khác một con đường lui cũng là để lại cho chính bản thân mình một cơ hội.
Đừng quá hà khắc, đừng dụng những lời cạn tình, lưu lại chút ân đức cho người, bạn sẽ tìm được hy vọng về sau.
Trong chuyến công du chính thức đầu tiên của tổng thống Donald Trump tại châu Á, sự giảm sút nhanh chóng quyền bá chủ kéo dài nhiều thập niên của Hoa Kỳ ở khu vực này đã trở nên rõ ràng một cách đau đớn.
Đây có phần là một sản phẩm phụ mang tính cơ cấu từ sự trỗi dậy nhanh chóng của Trung Quốc, quốc gia đã công khai kêu gọi một trật tự khu vực mới của thế kỷ 21 “châu Á của người châu Á”. Từ năm 2013, cường quốc châu Á này đã đưa ra một gói các sáng kiến phát triển hấp dẫn, có tiềm năng sẽ vẽ lại cảnh quan kinh tế của khu vực và xa hơn nữa. Khi Trung Quốc nổi lên thành một cỗ máy kinh tế của thế giới, nước này cũng chủ động đòi lại vị trí lịch sử của nó dưới ánh mặt trời.
Nhưng đây cũng là một phụ phẩm của tác động có tính chất phá hoại vị thế của Hoa Kỳ ở châu Á trong nhiệm kỳ tổng thống đầy giông bão của ông Trump. Cả các đồng minh và đối thủ trong khu vực đều bị xáo động bởi chính sách đối ngoại “tân-biệt lập” (neo-isolationist), gọi là “Nước Mỹ trên hết” của ông Trump. Hàng loạt những lời đả kích lúc nửa đêm trên mạng Twitter, những cuộc tấn công thường trực vào trật tự tự do quốc tế và sự hấp tấp rút khỏi hiệp định thương mại Đối tác xuyên Thái Bình Dương (TPP) – gộp chung lại đã làm cho Hoa Kỳ bị cô lập ngay cả với các đồng minh gần gũi nhất. Hồi đầu năm nay, một quan chức từ một đối tác quan trọng của Mỹ nói với người viết bài này: ”Liệu có phải đây là cách một siêu cường tự sát hay không?” Câu trả lời dường như là “Phải”.
Trong khi Hoa Kỳ vẫn tiếp tục duy trì một lợi thế quân sự đáng kể so với các đối thủ bằng vai phải lứa của mình, nước Mỹ đang dần thất bại trong trận đánh chủ yếu xác định nên thế kỷ này: thương mại và đầu tư. Trong khi đó, Trung Quốc đang bận rộn định hình lại thế giới theo hình ảnh của chính họ, với sức mạnh và sự hăng hái. Trong một vòng xoáy siêu thực các biến cố, giờ đây đã xảy ra điều tưởng là không thể: một chế độ cộng sản lại nổi lên thành người bảo vệ công cuộc toàn cầu hóa và ngoại giao đa phương.
Thảm họa quyền lực mềm
Từ ngày ông Trump lên nắm quyền, vị thế của Hoa Kỳ trên thế giới đã trải qua một tiến trình sụp đổ. Theo trung tâm nghiên cứu Pew, niềm tin quốc tế vào sự lãnh đạo của Hoa Kỳ đã giảm sút đáng kể trong năm qua. Điều này được cảm nhận rõ ràng nhất ở khu vực châu Á-Thái Bình Dương, trọng tâm địa chính trị toàn cầu.
Trong số các đồng minh châu Á của Hoa Kỳ, chẳng hạn như Nam Hàn và Nhật Bản, niềm tin vào khả năng của tổng thống Mỹ trong việc đưa ra các phán đoán đúng đắn đã bị giảm 71% và 54%. Ở Indonesia, quốc gia Hồi giáo lớn nhất, nó đã giảm tới 41%. Đây quả là một thảm họa cho quyền lực mềm của Mỹ.
Bất chấp những lời lẽ cứng rắn, ông Trump vẫn không giành được sự nhượng bộ quan trọng nào trong chuyến công du Trung Quốc; Bắc Kinh vẫn không mảy may lay động trong những lĩnh vực chủ yếu về kinh tế và địa chính trị mà hai bên có sự bất đồng, đặc biệt là về Bắc Triều Tiên và Biển Đông. Thất bại trong nỗ lực áp đặt ý chí của mình lên nước chủ nhà, ông Trump thậm chí còn kết thúc bằng việc trao cho Bắc Kinh “niềm tin sâu sắc” vào khả năng của nước này trong việc “lợi dụng một quốc gia khác vì lợi ích của các công dân của mình”. Ông Trump đã đổ cho các chính phủ trước ông trách nhiệm gây ra mất cân bằng thương mại đang phình lên với Trung Quốc!
Hoa Kỳ rõ ràng bị cô lập tại hội nghị Hợp tác Kinh tế châu Á-Thái Bình Dương (APEC) ở Việt Nam. Nước chủ nhà là một trong 11 quốc gia, gồm cả Nhật Bản, Australia và Singapore, cảm thấy bị phản bội bởi quyết định của ông Trump rút ra khỏi TPP. Các nước nhỏ ở Đông Nam Á xem hiệp định thương mại này là cơ hội để có được quyền tiếp cận tốt hơn với thị trường Hoa Kỳ, trong khi Nhật Bản và Australia coi nó là đối trọng hết sức thiết yếu để cân bằng ảnh hưởng đang gia tăng của Trung Quốc ở khu vực.
Các đồng minh của Hoa Kỳ đã điều chỉnh và đặt tên lại cho hiệp định thương mại này với hy vọng sẽ làm cho nó hồi sinh. Dù sao, nhiều chính phủ châu Á đã chi tiêu rất nhiều vốn liếng chính trị để tán thành thỏa thuận TPP nguyên thủy, bất chấp sự phản đối của cánh bảo hộ thị trường trong nước. Tuy vậy, sự kiện này về cơ bản lại khiến cho Washington không còn sáng kiến kinh tế nào để đem ra bàn thảo.
Nói ngắn gọn, các đồng minh đã thể hiện sự sẵn sàng vượt qua mặt Hoa Kỳ và tích cực xây dựng một trật tự thế giới thời hậu-Hoa Kỳ (post-America), một phần để mở rộng thương mại khu vực cũng như để giữ cho ảnh hưởng đang lên của Trung Quốc trong tầm kiểm soát. Tôi đã nói chuyện với một nhà đàm phán thương mại lão làng của Hoa Kỳ và người này cho rằng có rất ít khả năng nước Mỹ thời hậu ông Trump (post-Trump America) sẽ đồng ý gia nhập hiệp định TPP với phiên bản đã được điều chỉnh nhằm thay đổi căn bản cấu hình kinh tế của các nước thành viên. Quốc hội Hoa Kỳ, theo luật và theo truyền thống chính trị, sẽ không bao giờ đồng ý phê chuẩn một hiệp định thương mại mà các nhà đàm phán Hoa Kỳ không giữ vai trò có tính chất bước ngoặt và liên tục trong việc hình thành hiệp định ấy. Điều đó có nghĩa là, các đồng minh hoặc sẽ phải quên đi sự tham gia của Hoa Kỳ vào cái gọi là “TPP 11” hoặc đóng băng tất cả các cuộc đàm phán cho đến khi Washington thay đổi quyết định. Thật là phí phạm thời gian và cơ hội chiến lược.
Nền hòa bình Trung Quốc (Pax Sinica)
Trái ngược với Hoa Kỳ, chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình trong bài phát biểu tại APEC đã miêu tả toàn cầu hóa như “một xu thế lịch sử không thể đảo ngược”. Ông ta khuyến khích một “cơ chế và thực tiễn thương mại đa phương” nhằm giúp cho “các thành viên đang phát triển hưởng lợi nhiều hơn từ thương mại và đầu tư quốc tế”. Những lời phát biểu này là tiếng vọng của bài diễn văn nổi tiếng mà ông Tập đọc tại Diễn đàn Kinh tế thế giới ở Davos, Thụy Sĩ hồi đầu năm nay, trong đó ông chính thức đề cao Trung Quốc như là người đi tiên phong của trật tự kinh tế toàn cầu.
Hồi đó, ông Tập phê phán tất cả những ai “đổ trách nhiệm cho toàn cầu hóa kinh tế về những vấn đề của thế giới”. Nhà lãnh đạo Trung Quốc còn coi toàn cầu hóa là “một đại dương lớn mà bạn không thể thoát ra khỏi được”, đồng thời phê phán chủ nghĩa bảo hộ như là “tự soi gương trong phòng tối”.
Đây không phải là những từ ngữ rỗng tuếch. Trung Quốc đang tiến về phía trước, lôi kéo về phía mình cả khu vực và thế giới với một ý thức sâu sắc về mục tiêu. Ông Tập đã giúp thành lập Ngân hàng Đầu tư Hạ tầng châu Á (AIIB) có trụ sở tại Bắc Kinh và Ngân hàng Phát triển Mới (NDB) đặt trụ sở tại Thượng Hải như là những định chế thay thế cho Ngân hàng Thế giới (WB) và Quỹ Tiền tệ quốc tế (IMF) do Mỹ cầm trịch, lẫn Ngân hàng Phát triển châu Á (ADB) do Nhật Bản điều hành.
Với hiệp định TPP trong trạng thái đình trệ, khu vực châu Á-Thái Bình Dương đang đặt cược vào hiệp định Đối tác Kinh tế toàn diện khu vực (Regional Comprehensive Economic Partnership – RCEP) do Trung Quốc hậu thuẫn. Hiệp định RCEP được cho là một sự thay thế linh hoạt hơn, bao trùm hơn, không đặt ra nhiều yêu cầu gay gắt cho các nước thành viên tương lai mà tập trung chủ yếu vào việc giảm các rào cản thương mại giữa các nền kinh tế chủ chốt trong khu vực.
Nói cho công bằng, còn lâu mới khẳng định được số phận của những sáng kiến kinh tế do Trung Quốc dẫn dắt, cũng như số phận của hiệp định RCEP. Cho đến nay, hồ sơ của Trung Quốc về đầu tư khắp khu vực gây ra những kết quả lẫn lộn. Hơn thế nữa, công cuộc quảng bá một mô hình chuyên chế về phát triển, cộng với sự can thiệp ngày càng trắng trợn vào công việc của các quốc gia láng giềng, có thể đe dọa các nền dân chủ mới đâm chồi nẩy lộc trong khu vực – chưa kể tới việc Trung Quốc trực tiếp thách thức luật pháp quốc tế và an ninh khu vực bằng hành động hung hăng chiếm đóng các vùng lãnh thổ tranh chấp trên Biển Đông, tuyến đường hàng hải quan trọng nhất của thế giới. Rõ ràng, Bắc Kinh tìm cách mua chuộc sự phục tùng của các nước láng giềng nhỏ hơn thông qua việc phân bổ mang tính chiến lược các khoản hỗ trợ tài chính.
Nhưng, do Hoa Kỳ và các đồng minh không đưa ra được một phương án kinh tế cụ thể để thay thế, ngày càng nhiều chính phủ trong khu vực sẽ không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc chấp nhận cuộc tấn công kinh tế của Bắc Kinh. Không chỉ quyền bá chủ của Mỹ mà cả quyền tự chủ của các nước nhỏ hơn cũng như sự sống còn của một trật tự dựa trên luật pháp ở châu Á đang rơi vào tình thế đầy may rủi!
Richard Javad Heydaria là cây bút chuyên về địa chính trị châu Á. Trước đây ông dạy khoa học chính trị tại đại học De La Salle và đại học Ateneo De Manila, đồng thời là nhà tư vấn chính sách cho Hạ viện Philippines.
Từ phế liệu, thiên nhiên đã mài thành bãi biển tuyệt tác.
Vào ngày đẹp trời, những mảnh thủy tinh lấp lánh sắc màu dưới nắng. Quang cảnh giống như một bức tranh tuyệt đẹp do mẹ thiên nhiên ban tặng mà không phải nơi đâu cũng có được.
Những viên sỏi và đá cuội sáng bóng, mịn màng đủ màu sắc nằm trên bãi biển của Nga đã cho chúng ta thấy sự kỳ vĩ và bàn tay khéo léo của thiên nhiên!
Dưới ánh mặt trời, những mảnh thủy tinh mịn màng tròn trịa trên bãi biển tỏa sáng và đẹp lung linh. Khách du lịch thăm Vịnh Ussuri để chiêm ngưỡng công việc đánh bóng tuyệt vời của tạo hóa, một bước ngoặt hồi sinh của bãi biển một lần bị bỏ quên.
Trên bờ Thái Bình Dương, Vịnh Ussuri Bay hay còn gọi là Steklyashka là một dải bờ biển dài 67 km của Nga. Trong quá khứ, khi chúng được sử dụng làm bãi phế liệu của nhà máy sứ gần đó, bãi biển trinh nguyên đột nhiên khiến người ta kinh sợ và không ai còn dám tới đó. Nhưng, chúng ta hãy xem cách thiên nhiên đã biến bãi biển khủng khiếp đó thành một bãi biển trong mơ đẹp và tuyệt vời như thế nào!
Đó chính là bãi biển Thủy Tinh (Glass Beach) thuộc vịnh Ussuri gần thành phố Vladivostok, Nga được hình thành từ một bãi phế liệu.
Rất ít người biết sự kỳ diệu của thiên nhiên khi Bà mẹ này lặng lẽ tạo nên những kiệt tác trên bãi biển hoang vu không ai dám đến. Bà mẹ thiên nhiên của chúng ta đã biến nó thành “vịnh Thủy tinh” nhiều màu sắc làm cho các du khách ngày nay vô cùng thích thú.
Trong những năm qua, sóng biển và xói mòn đã làm vỡ các mảnh phế liệu thủy tinh, mài mòn và làm tròn trịa chúng thành những “viên sỏi thủy tinh” vô cùng mỹ lệ.
Và kết quả làm cho du khách ngạc nhiên đến ngỡ ngàng. Những mảnh thủy tinh ngày xưa giờ đã thành những viên sỏi thủy tinh đẹp đẽ. Bãi biển giờ cũng khuyến khích du khách tắm biển, vì nước vô cùng sạch sẽ và sỏi tròn vô hại. Dưới ánh mặt trời, những viên sỏi thủy tinh ánh lên rực rỡ.
Bãi biển trải dài với những mẩu thủy tinh đủ mọi hình dáng, kích cỡ, màu sắc thi nhau tỏa sáng dưới ánh nắng mặt trời tựa như những viên pha lê tuyệt đẹp.
Bối cảnh xung quanh bãi biển cũng làm tăng thêm vẻ đẹp tráng lệ vì được bao quanh bởi những vách đá tuyệt vời như một tường thành bảo vệ khu bãi biển khỏi những hoạt động ồn ào của thành phố lân cận và hoạt động của vịnh Ussuri.
Đây từng là nơi vỏ chai rượu vodka, rượu vang, chai bia và đồ sành sứ bị vứt bỏ. Trải qua nhiều thập kỷ, những đợt sóng từ Thái Bình Dương đã biến hàng triệu mảnh vỡ lởm chởm trở thành những viên đá cuội nhẵn nhụi và lấp lánh đầy màu sắc.
Dân trong vùng lân cận Vladivostok cũng thường xuyên tới để chụp ảnh, đặc biệt vào mùa đông khi tuyết trắng muốt càng làm nổi bật những viên sỏi thủy tinh nhiều màu sắc.
Chính phủ Nga từng đóng cửa bãi phế liệu, do lo lắng những mảnh vỡ có thể gây nguy hiểm cho người dân.
Tuy nhiên, hiện nay Glass Beach đã trở thành một địa điểm thu hút rất đông khách du lịch từ khắp nơi trên thế giới.
Mỗi ngày một ít, sóng cứ đánh vào bờ không nghỉ làm mài đi những đường sắc bén của mảnh chai, biến chúng thành những viên đá cuội trong suốt, đủ màu sắc không một nơi nào có được.
Cuối cùng, cho đến ngày hôm nay, từ bàn tay của Mẹ thiên nhiên, những gì con người vứt đi bỗng chốc trở thành một thắng cảnh tuyệt mỹ đến nao lòng.
Bãi biển Stehlyashka ngày nay được chính quyền vùng Primorsky bảo vệ để tránh sự tàn phá của con người một lần nữa.
Trước vẻ đẹp diệu kỳ của bãi biển, rất nhiều người tìm đến để tham quan và nghỉ ngơi.
Hà Phương Linh (biên dịch theo Epoch Times France)
9 định luật lớn chi phối vận mệnh con người
Đời người, có những sự tình xảy ra kỳ lạ đến mức không thể tin. Nhiều người cho rằng đó là ngẫu nhiên, nhưng kỳ thực đó không phải ngẫu nhiên mà là tuân theo các đạo lý, định luật, quy luật vốn có của vũ trụ.
Phong thủy học đưa ra 9 định luật lớn có thể giải thích được những điều bí ẩn này. Một người nếu hiểu rõ được 9 định luật này có thể thuận theo mệnh mà sống, đồng thời cũng có thể cải thiện được vận mệnh của mình.
1. Định luật nhân quả
Trên đời này không có một sự tình nào là ngẫu nhiên xảy ra. Mỗi một sự tình xảy ra đều có nguyên nhân của nó. Đây được xem là định luật căn bản nhất của vũ trụ. Vận mệnh của con người cũng là tuân theo định luật này.
Từ xưa đến nay, các trường phái công nhận định luật này không chỉ có Phật giáo mà còn có Cơ đốc giáo… Triết học gia Hy Lạp cổ đại Socrates và nhà khoa học vĩ đại Newton cũng công nhận đây là định luật căn bản nhất của vũ trụ.
Suy nghĩ, lời nói và hành vi của con người đều được coi là “nhân” và sẽ sản sinh ra “quả” tương ứng. Nếu “nhân” là tốt thì “quả” cũng là tốt, nếu “nhân” là xấu thì “quả” cũng là xấu. Con người chỉ cần có suy nghĩ thì sẽ lập tức không ngừng gieo trồng ra một loại “nhân”. Cho nên, “thiện nhân” hay “ác nhân” là do bản thân mỗi người quyết định.
Bởi vậy, một người nếu muốn cải mệnh của mình cho tốt hơn thì trước hết phải chú ý đến suy nghĩ của mình. Bởi vì, tâm niệm một khi khởi lên thì sẽ dẫn phát ra lời nói và hành vi tương ứng. Từ hành vi và lời nói ấy sẽ dẫn đến kết quả tương ứng.
2. Định luật hấp dẫn
Tâm niệm (tư tưởng, suy nghĩ) của con người và hiện thực là luôn hấp dẫn lẫn nhau. Ví như, một người luôn tràn đầy ý niệm rằng đường đời là nhiều cạm bẫy, bước ra cửa sợ ngã, đi xe sợ tai nạn giao thông, kết giao bạn bè sợ bị lừa gạt, thì người này sẽ có nguy cơ rất cao là gặp phải những sự cố phiền phức ấy trong cuộc sống hiện thực. Họ chỉ hơi lơ đễnh, không cẩn thận thì liền rước họa vào thân.
Trái lại, một người luôn có suy nghĩ vui tươi, vô tư chính trực, nghĩa khí khi kết giao bạn bè thì họ sẽ dễ dàng có được những người bạn cũng có tính cách như vậy hơn so với những người không có suy nghĩ này.
Tại sao lại như vậy? Đó là bởi vì con người đều là dùng con mắt “lựa chọn” để nhìn thế giới này. Người ta chỉ nhìn đến, chú ý đến những con người, sự vật mà mình tin tưởng, đối với những sự vật mà bản thân không tin tưởng, người ta sẽ có thiên hướng không chú ý đến, thậm chí là “nhìn thấy mà làm như không nhìn thấy”.
Cho nên, những điều xảy ra trong hiện thực của một người là do tâm niệm của người ấy hấp dẫn mà đến. Những điều này, kỳ thực con người cũng không khó để phát hiện ra.
Tâm niệm của một người là tiêu cực, xấu xa thì hoàn cảnh thực tế mà người ấy gặp phải cũng sẽ tương tự. Ngược lại, tâm niệm của một người là lương thiện, là tích cực thì hoàn cảnh thực tế của người ấy cũng sẽ là như vậy.
Một người nếu có thể kiểm soát được tâm niệm (suy nghĩ) của mình, khiến nó luôn là lương thiện, tích cực thì cái năng lượng mà tâm niệm ấy phát ra sẽ có thể hấp dẫn được người, sự việc, sự vật có cùng đặc tính đến. Cho nên, kiểm soát được tâm niệm (tư tưởng, ý nghĩ) của bản thân sẽ có thể cải thiện được vận mệnh của mình.
3. Định luật tin tưởng
Một người nếu thực sự tin tưởng thâm sâu rằng một việc nào đó chắc chắn sẽ xảy ra thì không quản việc ấy là thiện hay ác, tốt hay xấu đều sẽ xảy ra đối với người ấy.
Ví dụ, một người đang ốm đau, nếu có niềm tin chắc chắn rằng ngay ngày mai mình sẽ có sự chuyển biến tốt thì nhất định điều ấy sẽ xảy ra. Trái lại, một người đang ốm đau bệnh tật, trong tâm luôn nghĩ rằng thời gian của mình không còn lâu nữa thì người ấy sẽ rất nhanh đi đến cái chết.
Cho nên, dùng tín niệm tốt thay thế những tín niệm không tốt là nguyên tắc để cải tạo vận mệnh. Bởi vậy, người ta nói rằng, tín niệm tốt, tích cực chính là có một loại phúc. Một người muốn có thêm phúc báo thì phải lập được niềm tin tốt.
4. Định luật buông lỏng
Con người, chỉ khi ở trong tình huống buông lỏng tâm thái thì mới có thể đạt được thành quả tốt nhất. Một người có tâm thái nôn nóng, luống cuống, nóng nảy… đều sẽ đem đến kết quả không tốt. Vậy tâm thái nào là tốt nhất? Đó chính là càng thanh khiết không có niệm càng tốt. Một người nếu có thể đặt mục tiêu muốn đạt được những điều lý tưởng trong nhân cách, cảnh giới, các mối quan hệ và cuộc sống trong suy nghĩ, rồi buông lỏng tâm thái, tinh tấn cố gắng, làm những điều nên làm, không luôn luôn nghĩ đến kết quả thì những điều ấy sẽ nhanh đến.
Trái lại, nếu người ấy càng nôn nóng nhìn thấy kết quả đạt được bao nhiêu thì sẽ càng không thể đạt được kết quả lý tưởng bấy nhiêu, thậm chí còn nhận được kết quả ngược lại.
Ví dụ: Vào một đêm nóng bức đột nhiên mất điện, mọi người nằm trên giường đổ mồ hôi đầm đìa, trằn trọc không thể ngủ được, trong đầu luôn nghĩ lúc nào mới có điện, kết quả lại thấy điện như thể là “cố tình” không đến. Hơn nữa, khi con người càng bực bội thì thân thể lại càng bức bối hơn. Nhưng nếu người ấy quên đi, nằm yên tĩnh thì sẽ cảm thấy mát hơn và dường như “điện” cũng sẽ đến nhanh hơn.
Tại sao lại như vậy? Đó không phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên, cũng không phải là mê tín. Đó là định luật “buông lỏng”. Trong “Liễu Phàm tứ huấn”, thiền sư Vân Cốc muốn Liễu Phàm tiên sinh niệm chú Chuẩn đề phải đạt đến mức “vô niệm, vô nghĩ”. Đó chính là đạo lý này.
Cái gọi là “vô niệm, vô nghĩ” ấy kỳ thực cũng không phải là nhất nhất rằng trong đầu não không có ý nghĩ gì hết, mà là dù có ý nghĩ nhưng cũng không để tâm, cũng có nghĩa là “không lưu luyến vào đó mà sinh ra tâm này”. Để đạt được điều này, đòi hỏi người ấy phải tu dưỡng thâm sâu. Khi đạt được điều ấy rồi thì vận mệnh, hoàn cảnh xung quanh của người ấy cũng sẽ được cải biến.
5. Định luật gián tiếp
Một người muốn nâng cao giá trị của bản thân ở cả phương diện vật chất và tinh thần thì phải thông qua một cách gián tiếp là nâng cao giá trị của người khác. Đây chính là định luật gián tiếp. Ví như, một người muốn đề cao lòng tự tôn của mình thì trước tiên phải đề cao lòng tự tôn của người khác thì mới đạt được. Một người muốn có được thành tựu thì phải thông qua việc giúp người khác thành tựu thì mới có thể đạt được kết quả ấy.
Nếu một công ty thành lập ra chỉ để tâm đến việc làm sao thu được lợi nhuận cao nhất cho bản thân mình thì thông thường sẽ chỉ tồn tại được trong một khoảng thời gian ngắn ngủi mà thôi. Còn nếu một công ty luôn cung cấp sản phẩm chất lượng và dịch vụ tốt cho khách hàng, xã hội thì thông thường họ sẽ trường thịnh không suy, càng làm càng lớn mạnh. Đây chính là do tác dụng của định luật gián tiếp mang lại.
Điều đáng lưu tâm ở định luật này chính là trong định luật gián tiếp, đề cao giá trị của bản thân và đề cao giá trị của người khác thông thường là xảy ra đồng thời. Tức là khi một người đang đề cao giá trị người khác thì giá trị của người ấy cũng lập tức được nâng cao lên.
6. Định luật hiện tại: Con người không thể khống chế được quá khứ, cũng không nhất định có thể khống chế được tương lai. Điều mà con người có thể khống chế được chỉ là tâm niệm, lời nói và hành vi của mình ở ngay hiện tại.
Quá khứ đã qua và tương lai chưa tới, chỉ có giờ phút hiện tại ngay lúc này mới là chân thật. Cho nên, thời điểm trọng yếu để cải tạo và thay đổi vận mệnh chỉ có thể là hiện tại.
Một người luôn hoài niệm quá khứ, thông thường là bởi vì họ thất vọng ở hiện tại và nuối tiếc những điều tốt đẹp trong quá khứ. Hoặc vì họ không thể quên được nỗi đau thương, mất mát trong quá khứ. Căn cứ vào định luật hấp dẫn, nếu như một người luôn hoài niệm quá khứ, người ấy sẽ bị những thống khổ và tiếc nuối của quá khứ bủa vây tư tưởng và sẽ không thoát ra được trong cuộc sống hiện thực. Một người nếu luôn lo lắng, mong tưởng về tương lai thì sẽ bị cái suy nghĩ ấy hấp dẫn và đưa đến trong hiện tại.
Sở dĩ người ta nghĩ nhiều đến tương lai, thông thường là bởi vì họ mong muốn thoát khỏi tình huống hiện tại, chờ mong một điều gì đó hoặc có thể vì lo lắng điều gì đó không hay sẽ xảy ra trong tương lai. Nhưng chính vì suy nghĩ quá nhiều, họ sẽ dễ bị những tình huống không ngờ xảy ra trong cuộc sống thực tại.
Tâm thái tốt nhất là không quản vận mệnh của mình tương lai tốt hay xấu, chỉ quản việc để tâm tu sửa lại những suy nghĩ, lời nói và hành vi không tốt ở hiện tại. Như vậy, vận mệnh của người ấy sẽ tự nhiên phát triển theo hướng tốt lên.
7. Định luật “nên được và muốn được”
Hết thảy những gì mà con người nhận được đều là những điều nên được và đáng được chứ không phải là điều con người muốn mà được. Xưa kia, thiền sư Vân Cốc từng nói với Viên Liễu Phàm rằng: “Người đáng được ngàn vàng thì sẽ được ngàn vàng, người đáng phải chết đói thì tất sẽ chết đói.” Đây chính là đạo lý này.
Cho nên, một người nếu muốn cải thiện vận mệnh của mình thì nhất định phải nâng cao giá trị và đạo đức của mình. Khi giá trị và đạo đức của bản thân được đề cao lên rồi thì hết thảy những gì đáng được đều sẽ tăng lên cả về “chất” và “lượng”.
8. Định luật 80/20
Định luật 80/20 có nghĩa rằng, 80% thời gian và sự cố gắng lúc ban đầu của một người chỉ có thể đạt được 20% kết quả. 80% kết quả nằm ở 20% thời gian và sự cố gắng về sau. Đây là một định luật vô cùng quan trọng.
Trong cuộc sống, rất nhiều người khi theo đuổi mục tiêu, mãi không thể nhìn thấy thành quả hiển hiện ra nên mất đi niềm tin và bỏ cuộc. Nhưng người ta thường không biết rằng, cải thiện vận mệnh là một việc lâu dài, cần phải có đủ lòng kiên nhẫn thì mới đạt được.
Đừng luôn nghĩ rằng, trải qua 80% thời gian và sự cố gắng thì nhất định phải nhìn được thấy thành quả. Bởi vì, chỉ cần chúng ta đừng bỏ cuộc thì 20% thời gian và sự cố gắng phía sau sẽ có bước đột phá rất lớn và thành quả tốt ngoài sức tưởng tượng.
9. Định luật “bố thí thứ gì sẽ nhận lại thứ ấy”
Bố thí chính là cho đi. Định luật này nói rõ một điều rằng, khi một người bố thí bất luận thứ gì thì cuối cùng nó sẽ trở về với người ấy. Ví như một người bố thí tiền tài và vật chất thì cuối cùng người ấy sẽ được hồi báo tiền tài vật chất theo cấp số nhân.
Khi một người cho đi niềm vui, sự chân thành thì người khác cũng sẽ trả lại cho người ấy niềm vui, sự chân thành gấp bội. Ngược lại, nếu một người gây cho người khác sự bất an, oán hận, đau buồn thì tương lai người ấy cũng sẽ nhận lại được điều tương tự.
Vì vậy, hãy sẵn sàng cho đi tình yêu thương chân thành và những điều tốt đẹp, khi ấy dù chúng ta không cầu báo đáp, định luật của vũ trụ cũng tự động đền đáp trả chúng ta gấp bội lần.