Chuyện về cô giáo được
hơn 240.000 người dân xứ Hàn giải cứu khỏi nhà tù Trung Quốc
Bộ phim ngắn dài hơn 6 phút do nhà làm phim Jarrod Hall thực
hiện trên đã giúp cô Gao Chengnu kể lại câu chuyện của mình. Bộ
phim bắt đầu với phần giới thiệu:
“Vào năm 2003, cô Gao Chengnu, giáo viên mẫu
giáo người Trung Quốc kết hôn với anh Byungho Kwak người Hàn Quốc.
12 tháng sau, cô bị bắt đến một trại lao động
cưỡng bức ở Trung Quốc và bị tra tấn chỉ vì tập luyện Pháp Luân Công, một môn
tu luyện cả tâm lẫn thân cổ xưa của Trung Quốc.
Sau đó, 24 nhà lập pháp Hàn Quốc và 240.000
người dân xứ Hàn đã đứng kêu gọi chính quyền Trung Quốc trả tự do cho cô”.
Chengnu và chồng cô Byungho Kwak đang tập luyện
các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp. (Ảnh chụp màn hình)
Chengnu tâm sự, cô từng mắc bệnh tim bẩm sinh, giống như mẹ mình,
nhưng căn bệnh đó đã biến mất hoàn toàn sau khi cô bắt đầu tập luyện Pháp Luân
Công từ 12 năm trước. Đoạn phim được thực hiện cách đây 7 năm, có nghĩa là đến
nay cô đã tu luyện được 19 năm. Cô cũng chia sẻ rằng, thân thể cô cảm thấy hết
sức nhẹ nhàng và tâm trí trở nên thanh tịnh hơn từ khi thực hành môn tu luyện
này.
Trong đoạn video, cô giải thích Pháp Luân Công là một môn khí công
tu luyện chú trọng dạy con người rèn sửa tâm tính theo nguyên lý Chân Thiện
Nhẫn trong mọi hoàn cảnh của cuộc sống.
“Đó là một môn tu luyện của Phật Gia dạy con
người cách đối diện với mọi khổ nạn trong cuộc sống”, Gao Chengnu.
Năm 2003, Gao Chengnu kết hôn với chồng người Hàn Quốc và
đăng ký hộ chiếu đi Hàn. Tuy nhiên, văn phòng cấp hộ chiếu đã từ chối và nói
rằng cô nằm trong danh sách đen vì là một học viên Pháp Luân Công.
Nguyên nhân là do cô đã từng cầm một biểu ngữ với dòng chữ
“Pháp Luân Đại Pháp Hảo” tại quảng trường Thiên An Môn để phản đối cuộc bức hại
Pháp Luân Công ở Trung Quốc.
Ngày Chengnu bị bắt, hai cảnh sát đến nhà cô và tuyên
bố cô bị kết án 3 năm tù. Cô đã bị sốc. Cô không hề phạm tội và còn đang
là một giáo viên mẫu giáo. Cô bị bắt chỉ vì là người tu luyện Pháp Luân
Công và bị đưa đi lao động khổ sai mà không có bằng chứng phạm tội.
Không lâu sau khi đến trại lao động, Chengnu có một giấc mơ. Cô mơ
thấy mình đang gọi điện thoại cho người chồng ở Hàn Quốc và anh đang khóc, cô
cũng khóc. Trong giấc mơ thứ hai, cô mơ thấy chồng mình cắn ngón tay và viết
cho cô một lá thư bằng máu nói rằng: “Anh sẽ không bỏ mặc em và sẽ làm
bất cứ điều gì để có thể đưa em quay về”.
Chengnu hiện đang sống với chồng con ở Hàn Quốc
và tự do thực hành môn tu luyện. (Ảnh chụp màn hình)
Trong trại lao động, các lính canh không cho phép Chengnu tập các
bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp, nhưng cô vẫn kiên trì tập luyện. Và cô đã
bị đánh cho đến khi bất tỉnh. Sau đó, cô bị còng tay vào một chiếc giường mà cô
không thể đứng hay ngồi. Điều đó khiến cô cực kỳ đau đớn. Cô bị hoảng loạn
vì không thể tin được rằng mình lại bị đối xử như một kẻ tội phạm.
Chengnu từng tuyệt thực để phản đối việc bắt giữ phi
pháp này, nhưng cô đã bị bức thực bằng một đường ống thông từ mũi đến dạ
dày. Hình thức tra tấn này có thể gây tổn thương dạ dày và dẫn đến tử
vong. Chengnu đau đớn không thể tả, có lúc cô nghĩ mình sắp chết; đến nỗi cô
còn tin chắc rằng những người cai ngục hẳn đang muốn cô phải chết.
Sau này, khi Chengnu sang Hàn Quốc sống cùng chồng, người cũng là
một học viên Pháp Luân Công, cô đã rất xúc động khi biết có tới hơn 240.000
người dân Hàn đã kêu gọi chính quyền Trung Quốc thả cô. Họ đã làm rất nhiều
việc để giúp cô, bao gồm cả viết thư thỉnh nguyện gửi đến nhà tù.
Gao cùng với chồng và con gái ở Hàn
Quốc. (Ảnh chụp màn hình)
Chengnu vô cùng biết ơn những người đã giải thoát cô khỏi trại lao
động để giờ đây cô có thể tự do tu luyện Pháp Luân Công ở Hàn Quốc. Cuộc sống
của vợ chồng cô ở đây rất khác so với những cặp vợ chồng cùng tuổi. Họ
không đi xem phim hay khiêu vũ vào những lúc rảnh rỗi. Bởi tuy đã đến
đây, nhưng Chengnu vẫn rất lo lắng cho các học viên Pháp Luân Công khác
đang bị giam giữ và tra tấn tàn bạo trong các nhà tù tại Trung Quốc.
Vì vậy, cô dành phần lớn thời gian để nói chuyện với người
dân và vạch trần tội ác khủng bố Pháp Luân Công đang diễn ra tại Trung
Quốc. Cô biết rằng, không phải học viên nào cũng có thể may mắn được sống sót
như mình. Vợ chồng cô hy vọng họ có thể giúp đỡ được nhiều người hơn
nữa.
Bộ phim kết thúc với những số liệu kinh hoàng về tội ác tàn bạo ở
Trung Quốc và nó chỉ là những số liệu cũ. Điều đáng buồn là số lượng những
học viên Pháp Luân công bị bức hại vẫn đang không ngừng gia tăng.
-ST-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét