CHIA SẺ VỀ KINH NGHIỆM TRUYỀN GIÁO
TẠI NGẢ HAI, LẠNG SƠN
Như
chị em trong Tỉnh Dòng đã biết, em được gởi lên Ngả Hai, thuộc Giáo Phận Lạng
Sơn, cách TGM 100km, để giúp mục vụ mùa Giáng Sinh từ 27.11.2015 đến
27.12.2015. Đây là lần thứ hai em giúp ở đây.
Trước
đó, vào ngày 8.12.2015, Đức Cha Ngân, GM GP Lạng Sơn đã chính thức nâng giáo
điểm này lên giáo xứ, Giáo Xứ Vũ Lễ, bổn mạng là Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội. Tuy
được nâng lên hàng giáo xứ nhưng chưa có nhà thờ. Thánh lễ phải mượn sân banh
để tổ chức. Lễ Giáng Sinh cũng được cử hành tại đây. Năm nay số người đến tham
dự Giáng Sinh khoảng 5-6 trăm người, đông gấp 3 năm trước, phần lớn là người
ngoài Ki-tô giáo.
Dù
rằng hang đá sẽ phải dỡ ngay ngày 25 để trả lại “hiện trường”, nhưng Cha xứ mới
- Cha Gioan Anh Tuấn, OFM- cũng đã lên chương trình rất hoành tráng để làm sao
bà con Lương-Giáo ở đây có một đêm GS thật là vui vẻ, ấm ám tình người. Vì là
vùng truyền giáo, và đang trong tình trạng vô sản (không nhà cửa, không của
cải, không có nhân sự làm việc) nên cha Tuấn đã đi đường bộ sang Trung Quốc mua
đèn trang trí GS cho rẻ. Còn nhân sự chuẩn bị lễ và hoạt cảnh thì 90% là mượn
của… Giáo phận Bắc Ninh, thuộc giáo họ Đình Cả. Những Di Dân này đến từ Nam
Định, Đại Từ (Thái Nguyên) và Hà Tây vào những năm 60 hoặc sau Giải phóng. Họ
sống rải rác quanh khu thị trấn Đình Cả làm nghề buôn bán hoặc trồng trà. Còn
giáo dân của giáo xứ thì đang còn yếu lắm, có một người nhiệt tình nhất, thì đó
lại là một tân tòng!
Cảm
tưởng sau lễ, hầu như ai ai cũng cảm thấy rất vui vì được xem diễn nguyện. Tất
cả các diễn viên đều cố gắng và rất hào hứng trong các vai diễn, cho dù là vai quỉ.
Chương trình chạy rất tốt. Tuy nhiên, để cảm nhận ý nghĩa của hoạt cảnh thì
chắc chưa, vì ngay cả những người có đạo cũng rất mơ hồ về “câu chuyện GS”,
nhưng hy vọng từ từ đức tin và hiểu biết của bà con sẽ được lớn dần với sự hiện
diện và chăm sóc mục vụ của Giáo Hội.
Sau
Thánh Lễ, có “Hội chợ Ẩm Thực” để phục vụ tất cả mọi người. Hội chợ diễn ra
trong vòng 30 phút thì …cháy hàng, không còn gì để bán nữa. Nhiều người ấm ức
vì mình chẳng mua được gì. Có những cậu bé tiếc nuối vì không mua được gì, hôm
sau, đã chạy thẳng đến các đống rác để lượm lại tất cả các vé, chắc các em nghĩ
có thể dùng cho năm sau! Tội nghiệp! Chương trình kết thúc lúc 10h30. Sau đó ai
nấy ra về, lòng đầy niềm vui.
Đến
2 giờ sáng thì trời trở giông, xô ngã toàn bộ hang đá, giật đứt hết đèn đóm và
xé tan nát chiếc dù rất lớn của khu vực lễ. 4 giờ sáng, Cha và vài giáo dân
phải thu dọn chiến trường và thánh lễ 25.12 được dời vào trong sân nhà của ông
Trùm. Không còn đèn nháy, không còn hang đá đẹp, nhưng thay vào đó là một sự
yên tĩnh, nghèo nàn của Belem xưa. Và Cha Xứ nói đó là hai mặt của cuộc sống.
Có lẽ Chúa muốn chúng ta phải trở về với thực tại đơn sơ, nghèo khó của cuộc
sống như Chúa. Đêm qua, chúng ta đã có một đêm GS rất tuyệt, tràn đầy niềm vui.
Nhưng hôm nay, chúng ta được mời gọi trở về với chính mình để chiêm ngưỡng Con
Thiên Chúa trong cái nghèo tận cùng trong thân phận người vì yêu thương ta.
Trước
khi về lại Hà Nam, em cũng tranh thủ một buổi sáng để đi thăm một làng dân tộc
Tày. Các ngôi nhà nằm khá xa nhau vì chung quanh nhà là ruộng vườn của họ.
Chẳng ai có đạo. Họ ở bên kia dãy núi cao, biệt lập khỏi người Kinh. Chủ yếu
sống bằng làm ruộng và chăn nuôi. Họ có cách sống như các đồng bào dân tộc
trong Nam, nghĩa là người ở “tầng 1”, tầng trệt thoáng mát thì dành cho các anh
chị em tạo vật khác như chó, mèo, gà, vịt, ngan, heo… Ở giữa nhà có cái bếp.
Tất cả tài sản đều trưng bày ra đó. Gia đình em đến thăm là một anh thanh niên
con một, chưa vợ. Bố anh đã chết nhưng cả bốn bà vợ đều còn sống và anh này
sống với dì ghẻ thứ 4, không con. Vì em bận chuẩn bị lễ nên chưa đi vào thăm
những làng khác được, nhưng có một Thầy cũng đang giúp cha trong thời gian này,
kể cho em rằng, sau khi em về, thầy đã được đi theo những người thợ rừng vào
thăm những làng Mán nằm sâu trong rừng. Họ rất nghèo, không có đủ quần áo mặc.
Nếu giặt quần áo thì… đắp chăn nằm sưởi, chờ nó khô. Em rất tiếc là sau lễ,
phải trở về thí điểm như chương trình đã định, nên không có thời gian để tiếp
tục khảo sát về tình hình của miền truyền giáo này. Chắc hẳn những đồng bào
nghèo này đang rất cần những nhu cầu tối thiểu của con người, và nhất là chưa
có ai được biết Chúa. Em ra về mà lòng còn vương vấn…
Cám
ơn chị Hội đã gởi em đi giúp mục vụ tại đây. Lần thứ hai được làm việc với họ,
em cảm nghiệm cái nghèo của con người nơi đây, nhất là về đời sống tinh thần.
Rồi em cũng nghĩ rằng, giá mà chúng ta thanh thoát hơn, để nhẹ nhàng ra đi đáp
ứng cho những vùng ưu tiên như thế... Đành rằng, ở đâu, chị em FMM cũng có thế
dấn thân và sống sứ vụ Thừa Sai của mình, nhưng chúng ta được mời gọi để đáp
lại tiếng kêu của người nghèo, ở những nơi nhiều khó khăn hơn, để hạt giống Đức
Tin được trổ sinh hoa trái không chỉ ở những vùng đất tốt mà thôi, nhưng cả
những nơi khô cằn sỏi đá, và đến khắp cùng thế giới.
Em
cũng xin mừng lễ Giáng Sinh muộn đến chị Giám Tỉnh và tất cả chị em. Vì nhà em
ở không có mạng nên không gởi mail được. Mong chị em thông cảm.
Anna
Lệ, fmm.



Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét