TIN MỪNG Mt 16, 21-27
Khi ấy, Chúa Giêsu bắt đầu tỏ cho các môn đệ thấy: Người sẽ phải đi Giêrusalem, phải chịu nhiều đau khổ bởi các kỳ lão, luật sĩ và thượng tế, sẽ bị giết và ngày thứ ba thì sống lại. Phêrô kéo Người lại mà can gián Người rằng: "Lạy Thầy, không thể thế được! Thầy sẽ chẳng phải như vậy đâu". Nhưng Người quay lại bảo Phêrô rằng: "Hỡi Satan, hãy lui ra đàng sau Thầy, con làm cớ cho Thầy vấp phạm, vì con chẳng hiểu biết những gì thuộc về Thiên Chúa, mà chỉ hiểu biết những sự thuộc về loài người".Bấy giờ Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Nếu ai muốn theo Thầy, thì hãy từ bỏ mình đi, và vác thập giá mình mà theo Thầy. Vì chưng, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai đành mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ được sự sống. Nếu ai được lợi cả thế gian mà thiệt hại sự sống mình, thì được ích gì? Hoặc người ta sẽ lấy gì mà đổi được sự sống mình? Bởi vì Con Người sẽ đến trong vinh quang của Cha Người, cùng với các thiên thần của Người, và bấy giờ, Người sẽ trả công cho mỗi người tuỳ theo việc họ làm".
Chúa Giêsu đã phản ứng mạnh mẽ với thánh Phê-rô khi ông can ngăn Người đi theo con dường thập giá. Người bảo ông: “Xatan, hãy xéo đi đằng sau Thầy!”, chỉ vì ông đề nghị với Đức Giêsu một con đường cứu thế dễ dãi không qua khổ đau. Người trả lời với thánh Phêrô cách nghiêm khắc: “Tư tưởng của con không phải là tư tưởng của Thiên Chúa nhưng là của loài người”. Điều đó nhắc tôi ý thức về con đường mình đang chọn theo. Tôi tự hỏi, con đường tôi đang bước theo có phải là con đường Chúa đang mời gọi không?
Lời Người vẫn vang vọng cho tất cả chúng ta “Ai muốn theo Thầy, hãy từ bỏ mình đi, vác thập giá mà theo”. Đi theo Chúa là đi vào con đường của Chúa, MỘT CON ĐƯỜNG HOÀN TOÀN NGƯỢC VỚI THẾ GIAN... Con đường của thế gian là con đường đi lên, người ta chạy theo tiền tài, danh vọng, quyền lực, bằng cấp... Còn con đường của Chúa là con đường đi xuống, con đường của tự hủy và từ bỏ.
Cuộc đời Chúa Giêsu là một cuộc từ bỏ không ngừng, Người đã bỏ địa vị Thiên Chúa nơi trời cao để xuống đất làm người như chúng ta. Người đã bỏ cuộc sống an nhàn nơi làng quê với mẹ hiền để đi vào cuộc phiêu lưu rao giảng Tin Mừng. Người đã bỏ những phương cách dễ dãi do ma quỉ xúi giục, để đi vào con đường hẹp đầy khó khăn theo ý Chúa Cha. Theo Chúa chính là bước đi trên con đường thánh giá, con đường dám chết đi cho ý riêng của mình, để luôn kiếm tìm và sống thánh ý Chúa trong cuộc đời.
Tuy nhiên chính con đường đi xuống đó lại dẫn đến vinh quang và hạnh phúc thực. Chúa Giêsu đã nhiều lần ngã xuống trên con đường thánh giá. Nhưng rồi Người lại đứng lên tiếp tục vác đi cho trọn con đường với sự vâng phục Chúa Cha cho đến cùng. Con đường thánh giá đó đã dẫn Người đến Phục sinh vinh quang. Người đã vượt qua gian khổ và sự chết để đến sự sống hạnh phúc. Người đã mở ra con đường mới cho toàn nhân loại bước theo. Một con đường xem ra đầy nghịch lý, đòi người ta can đảm lội ngược dòng!
Thánh Phaolô đã hiểu và cảm nghiệm thâm sâu con đường của Chúa khi nói: “Chúa Giêsu Kitô vốn dĩ là Thiên Chuá mà không nghĩ phải nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa, nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân sống như người trần thế. Người lại còn hạ mình, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây thập tự. Chính vì thế, Thiên Chúa đã siêu tôn Người và tặng ban danh hiệu trổi vượt trên muôn ngàn danh hiệu. Như vậy, khi vừa nghe danh thánh Giêsu, cả trên trời dưới đất và trong nơi âm phủ, muôn vật phải bái quỳ; và để tôn vinh Thiên Chúa Cha, mọi loài phải mở miệng tuyên xưng rằng: “Chúa Giêsu Kitô là Chúa” (Pl 2, 6-11).
Nguyện xin cho con ngày càng hiểu rõ và bước đi theo đường lối của Thiên Chúa chứ không phải đường lối của con người. Nhờ đó con biết sẵn sàng từ bỏ những gì không xứng hợp để đáp lời mời gọi yêu thương của Chúa. Nhờ đó con biết sống thái độ đáp trả vô điều kiện, bước theo con đường Thánh giá với một tâm hồn vui tươi, phó thác và tín trung...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét