Did you know?
Vẫn thích như ngày nào, những đóa tầm xuân dễ thương... HIền hòa thơm ngát, khoe sắc trong nắng sớm... Nghe bài hát Đánh thức Tầm Xuân lại nhớ đến, Một thời xưa cũ dấu yêu... Bỗng muốn thả hồn theo gió! Ngân nga lời kinh nguyện trong chiều. Cảm tạ ngợi khen và cứ sống mến yêu...
5 câu nói để chiêm nghiệm và hiểu thấu
Huệ Tử nói: "Ông không phải là cá, sao biết cá vui?"
Trang Tử nói: "Ông không phải là tôi, sao biết tôi không biết?"
Cuộc sống giống như một vở kịch, niềm vui nỗi buồn đều là của riêng mình. Học cách suy ngẫm và hiểu thấu chính mình thông qua 5 câu nói kinh điển sau đây, bạn sẽ tìm ra trí tuệ đích thực của bản thân.
1. Yêu bản thân để bạn có thể yêu người khác
Trang Tử đã từng nói: "Đừng lấy tạp, tạp ắt nhiều, nhiều thì nhiễu, nhiễu sẽ ưu, ưu thì hết cách. Từ xưa đến nay, xong mình mới tới người.”
Ôm đồm quá nhiều thì việc nhỏ cũng thành việc lớn, trở nên phức tạp quá mức, dễ gây hỗn loạn. Một khi hỗn loạn thì sẽ gây ra thảm họa. Cho nên, người xưa mới dạy rằng, bản thân vững vàng thì mới có thể giúp được người khác.
Có câu: “Tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ.” Trước phải tu thân, tu dưỡng chính mình rồi mới có đủ tư cách để lo cho gia đình, cho đất nước và thiên hạ.
Đây không chỉ là thước đo đánh giá năng lực một người mà còn là lời nhắc nhở bạn đừng mải lo Đông lo Tây mà quên lo cho bản thân mình.
Ngàn dặm trường chinh bắt đầu từ một bước chân. Nếu bạn muốn học cách yêu thương người khác, bạn nên bắt đầu bằng việc yêu thương chính mình.
2. Tự biết, tự hiểu mới có thể làm nên đại sự
"Nực cười châu chấu đá xe tưởng, rằng chấu ngã, ai dè xe nghiêng."
Có con châu chấu trước xe ngựa, nó không tránh mà cứ giương càng lên chống lại, dám lấy yếu để chống mạnh, dù có chết cũng không khuất phục.
Có người nhìn vào sẽ thấy khâm phục ý chí sắt đá và dũng cảm của chú châu chấu, dù có đương đầu với kẻ mạnh cũng không run sợ.
Có người lại thấy giống loài này thật kỳ lạ, chẳng biết sức mình khỏe hay yếu, thấy đối thủ là liều thân xông lên mà thiếu ý thức về sức mạnh của chính mình.
Dũng cảm là điều đáng khâm phục nhưng lỗ mãng và thiếu hiểu biết lại vô cùng đáng sợ. Một người có thể thiếu năng lực, thiếu tài chính, nhưng anh ta không thể thiếu kiến thức về chính bản thân mình.
Bản thân là kim cương dao cắt không sứt hay đồ sứ mong manh dễ vỡ, bạn phải tự hiểu lấy mình. Giống như lời Lão Tử từng nói, “Kẻ biết người là kẻ khôn, người tự biết mình là người sáng suốt.”
Chỉ khi nhìn nhận hoàn cảnh và thấu hiểu ưu khuyết bản thân một cách khách quan, toàn diện, người ta mới có thể không rơi vào cái bẫy hiểm nguy của kiêu ngạo tự phụ hoặc mặc cảm tự ti, bình tâm tỉnh táo đi hết cuộc đời, biết điều gì nên làm, điều không nên.
3. Bức xúc, do cảnh giới của bạn chưa đủ tĩnh
Trang Tử đã từng nói: "Không trách thị phi, không bàn chuyện thế tục."
Tư thế tao nhã nhất của con người không phải là tranh cãi thị phi đúng sai, mà là học cách chung sống hòa bình.
Trăm kiểu người có trăm lập trường khác nhau, trong khi thế giới có đến hàng tỷ người. Cho nên mới nói, trên đời không có đúng hay sai tuyệt đối, chỉ có góc độ và cách nhìn khác nhau mà thôi.
Do đó, những người trưởng thành sẽ học cách nghĩ nhìn nhận vấn đề từ con mắt của người khác. Chỉ có kẻ ấu trĩ ngây thơ mới dùng thế giới nhỏ của bản thân để so đo, bức xúc và chịu đựng những suy nghĩ tiêu cực.
Nhân sinh trên đời sẽ luôn có những người và những điều bạn không thể hiểu hết, đừng quan tâm quá, hãy mỉm cười và qua đi.
4. Thành bại do trời, thuận theo tự nhiên
Người xưa có câu: “Tình canh vũ độc”, nghĩa là ngày nắng đi cày, ngày mưa đọc sách.
Một câu nói đơn giản này đã ngắn gọn mô tả một cuộc sống ung dung tự tại, không màng sự đời, thể hiện tâm hồn cao thượng, không phiền não, hàm chứa trí tuệ thuận theo tự nhiên của cổ nhân.
Trời nắng trời mưa là quy luật tự nhiên. Thiên nhiên sẽ không vì ý nguyện của con người mà thay đổi quy luật của mình.
Với những gì không thể thay đổi được thì biết thuận theo, tận dụng chính điều đó để đem lợi ích về cho mình mới là lựa chọn của người trí tuệ.
Cảnh giới của sự khôn ngoan ở đời nằm trong 6 chữ: “Tẫn nhân sự, nghe thiên mệnh”, tức là làm hết sức mình và tuân theo số mệnh.
Đứng trước tình huống không thể cứu vãn, chúng ta phải học cách điều chỉnh tâm lý, thoải mái đối mặt.
5. Nội tâm sáng trong, bạn mới có thể không lạc lối
Người xưa đã dạy, “Nhìn tướng biết tâm, nhìn tâm biết mệnh.”
Con người sinh ra có đôi tai để lắng nghe, đôi mắt để quan sát và một trái tim để cảm thụ. Cảm quan bên ngoài khiến con người sinh ra dục vọng, còn cảm thụ nội tâm chính là lá chắn bảo vệ chúng ta không bị lạc lối.
Tâm trí của chúng ta giống như một tấm gương. Mặt gương càng sáng, không lem đất bùn thì càng có thể phản chiếu một con người tốt đẹp hơn.
Trang Tử đã từng nói: "Kẻ có nhiều ham muốn, dục vọng là những người hiểu biết nông cạn".
Người không biết kiềm chế dục vọng sẽ đánh mất linh tính trong cuộc sống, phúc phận trời cho tự nhiên cũng bạc mỏng. Vui nhưng không được vui quá, vui quá ắt hóa không vui.
Nuôi dưỡng dục vọng vừa phải như nguồn động lực, bạn có thể tiến bộ rất nhanh.
Nhưng nếu buông bỏ để dục vọng bộc phát thái quá, được nuông chiều vô độ thì sớm muộn chúng cũng trở thành mãnh thú, thôn tính nhân tâm, khiến chúng ta phạm vào tai họa.
Gia Cát Lượng cũng dạy con trai rằng: “Không đạm bạc thì không tỏ rõ được chí hướng, không yên tĩnh thì không thể gây dựng được chí hướng cao xa”.
Trong tâm không có tạp niệm, vô dục vô cầu, thì sẽ khiến chí hướng càng rõ ràng, càng kiên định.
Khi tâm tĩnh lặng thì mới có thể rộng lớn, sâu sắc như bầu trời cao xa. Có duy trì tâm thái tốt thì mới khắc chế được tính nóng vội. Người có thể tĩnh lặng được như thế thì tầm nhìn mới lâu dài, cao xa được.
-ST-
10 sự thật đáng kinh ngạc về tâm lý học.
1. Bạn muốn giảm cân? Đừng ăn bất cứ thứ gì trong vòng 4 giờ trước khi đi ngủ. Nó sẽ tạo ra sự khác biệt đáng kể.
Nguồn: DailyHealthGen
Dịch giả : Ngọc Hà
Định ghé vào xin tiền nhưng vừa nhìn thấy chủ xe, cậu bé ăn xin bật khóc và đem hết tiền ra cho.
John Thuo là một cậu bé bị bố mẹ bỏ rơi từ bé. Lúc nhỏ cậu bé cùng với 6 anh chị em khác được bà ngoài chăm sóc, nuôi nấng. Do hoàn cảnh ra đình quá nghèo khó mà cậu bé ấy thường xuyên phải đi lang thang ăn xin.
Mỗi lần lang thang trên đường ăn xin nhìn thấy đèn đỏ, John đều nhân cơ hội đó, chạy thật nhanh đến chỗ dừng đèn đỏ, len lỏi vào đám xe đang đỗ, gõ từng ô cửa xe, lễ phép thưa hỏi chủ xe: "Có thể cho cháu xin một ít tiền lẻ để mua đồ ăn lót bụng không ạ".
Một hôm, John gõ lên một ô cửa xe, khi kính ô cửa xe hạ xuống John giật mình nhìn thấy cảnh tượng trong xe.
Chủ xe là một người phụ nữ tên Gladys Kamande, trên người cô chằng chịt những ống thở, những ống thở này liên kết với những chiếc máy lớn nhỏ trên xe ...
Từ nhỏ đến giờ chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng như vậy nên John thấy tò mò. Cậu hỏi Gladys những chiếc ống này để làm gì, Gladys nhìn thấy cậu bé rất cảm mến, liền lái xe đỗ vào lề đường rồi kể cho cậu bé nghe tình trạng hiện tại của mình.
Những chiếc ống đó chính là cứu tinh duy trì sự sống cho Gladys!
Năm 32 tuổi Gladys không may bị mắc phải căn bệnh tràn khí màng phổi (có một loại khí xâm nhập vào màng phổi gây khó thở), đã từng trải qua 12 lần phẫu thuật, để tiếp tục sự sống cô ấy luôn phải mang theo bên mình bình oxy và máy phát điện, cuộc sống như vậy đã 7 năm rồi.
Dù đã từng nghe nói ở Ấn Độ có một một bệnh viên có thể chữa được căn bệnh tràn khí dịch phổi này nhưng chi phí chữa trị quá lớn nên Gladys không có cách nào tới đó chữa bệnh được.
Điều quan ngại hơn chính là, sau một lần phẫu thuật, dây thần kinh thị giác của cô bị tổn thương, vì thế nên cứ hễ trời tối là Gladys không nhìn thấy gì. Vì vậy cô chỉ có thể lái xe ra ngoài vào buổi sáng.
Cậu bé lương thiện John nghe xong, nước mắt cứ thế ứa ra. Cậu đã nghĩ rằng cuộc sống của mình tuy khổ cực nhưng luôn khỏe mạnh vẫn còn may mắn hơn cuộc sống của Gladys rất nhiều.
Cậu bé hỏi thăm: "Cháu có thể giúp gì cho cô ạ?"
Gladys đã bị trái tim lương thiện của cậu bé cảm động, cô nắm lấy tay John nói: "Chúng ta cùng nhau đi cầu nguyện nhé."
Sau khi cầu nguyện xong, John đem toàn bộ số tiền xin được ngày hôm đó cho cô Gladys, bởi vì cậu bé nghĩ cô Gladys cần số tiền này hơn.
Cuộc nói chuyện giữa John và cô Gladys được một cư dân mạng nghe được đã chụp lại và chia sẻ lên cộng đồng mạng, đồng thời phát động hoạt động gây quỹ. Câu chuyện này đã làm cảm động rất nhiều người, vì thế mà chỉ trong 4 ngày ngắn ngủi đã quyên góp được 80.000 đô la Mỹ.
Những người từ thiện muốn đem số tiền này chia đều cho John và cô Gladys, nhưng John nhất quyết không lấy một đồng, cậu bé muốn đem toàn bộ số tiền ấy dành cho cô Gladys để cô đến Ấn Độ chữa bệnh.
Càng cảm động hơn nữa là để cảm ơn tấm lòng lương thiện của cậu bé đã thay đổi cuộc sống của mình, cô Gladys đã đề nghị được nhận nuôi, chăm sóc John và cho cậu bé ấy một mái nhà ấm áp.
John sau đó không cần lang thang đầu đường đi ăn xin nữa, cậu cũng giống như biết bao đứa trẻ bình thường khác, sống trong gia đình tràn ngập yêu thương và hạnh phúc.
Lời bình
Những người dành tình yêu thương, sự quan tâm chân thành đến những người khác, không phân biệt đẳng cấp sang hèn, một cách tự nhiên rồi sẽ được đón nhận những điều tốt đẹp.
Trên thế giới, những thứ vô giá không nhiều và chân thành, lương thiện là hai thứ hiếm hoi nằm trong đó.
Cuộc đời là như vậy! Cuộc đời luôn ngầm trao tặng phần thưởng xứng đáng cho những người lương thiện.
Bạn có thể sẽ chẳng bao giờ biết được rằng một hành động lương thiện nhỏ xíu của mình sẽ mang đến cho bạn vận may như thế nào. Song, hãy tin chắc một điều rằng, sự lương thiện toát ra từ sâu trong nội tâm sẽ giúp thay cả người nhận lẫn người trao, giúp cho thế giới càng trở nên tươi đẹp hơn.
Vào những lúc không ngờ nhất, người trao đi sự tử tế và lương thiện thường hay nhận được sự báo đáp ngoài mong đợi.
Khánh An.
Không phải tiền bạc hay địa vị, đây mới là thứ quyết định con người sống hạnh phúc hay đau khổ.
Trước đây, bên dòng sông Dee có một người xay bột tên Jack sống ở đó. Ông nổi tiếng là người sống vui vẻ lạc quan nhất nước Anh.
Jack luôn bận rộn từ sáng sớm đến tối mịt, nhưng lúc nào cũng vui vẻ ca hát như một chú chim sơn ca.
Jack luôn lạc quan như thế khiến người khác cũng bị dần lây nhiễm sự nhiệt tình ấy. Người dân nơi đây luôn thích nói về phương thức tận hưởng sống đầy hân hoan của Jack.
Đến một ngày, ngay cả quốc vương cũng nghe đồn về Jack, ngài nói: "Ta muốn tìm người thợ xay bột kì lạ đó để nói chuyện. Có lẽ anh ta có thể nói cho ta biết làm thế nào để có được cuộc sống vui vẻ như thế".
Quốc vương vừa tìm đến nhà đã nghe thấy tiếng hát của Jack: "Ta chẳng ngưỡng mộ ai, thật sự, chẳng ngưỡng mộ ai, vì ta muốn bao nhiêu niềm vui thì sẽ có bấy nhiêu thôi mà".
Quốc vương bỗng nói: "Hỡi anh bạn của ta, ta thật ngưỡng mộ anh. Nếu có thể vô lo vô nghĩ giống như anh, ta nguyện được hoán đổi vị trí của mình với anh".
Jack cười rồi cúi mình chào Quốc vương đáp rằng: "Thần chắc chắn sẽ không đổi vị trí với ngài đâu, thưa quốc vương".
Quốc vương nghe vậy nói tiếp: "Vậy có thể nói cho ta biết, điều gì khiến anh luôn hạnh phúc như thế khi chỉ sống trong một nhà máy xay bụi bặm như vậy, trong khi ta thân là quốc vương vậy mà mỗi ngày chỉ toàn những âu lo, phiền muộn"?
Jack cười cười trả lời rằng: "Thần không biết vì sao ngài luôn ưu phiền, nhưng thần có thể nói đơn giản vì sao thần luôn thấy hạnh phúc.
Thần có thể tự làm tự ăn, thần yêu vợ con của mình, yêu cả bạn bè của mình. Và họ cũng yêu thần. Thần không nợ tiền bất cứ ai. Tại sao thần không nên hạnh phúc chứ?
Ở đây có dòng sông Dee, ngày ngày nó khiến cối xay của thần hoạt động, nhờ đó giúp cối xay của thần xay bột thành mì, nuôi sống được vợ con và cả bản thân thần nữa".
Quốc vương nói: "Đừng nói nữa, ta rất ngưỡng mộ anh. Chiếc mũ lấm lem bụi bặm của anh còn đáng giá hơn chiếc vương miện lấp lánh ánh vàng của ta.
Những điều tuyệt vời cối xay gió đem lại cho anh còn nhiều hơn những gì vị quốc vương là ta mang lại cho ta. Nếu thế giới này có nhiều người lạc quan như anh thì sẽ tuyệt vời biết bao!".
Hạnh phúc nằm trong chính suy nghĩ của mỗi người.
Thật vậy, hạnh phúc xuất phát trực tiếp từ chính tâm hồn ta chứ chẳng có liên quan gì đến vật chất.
Xin đừng nghĩ rằng hạnh phúc có thể đong đo được bằng tiền bạc, hay ước lượng được bằng tình yêu. Đừng nghĩ rằng hạnh phúc là khi muốn gì được nấy, vô pháp vô thiên.
Thực ra, hạnh phúc là một thứ gì đó khác, là một thứ có linh tính, một thứ gì đó cần đối xử tinh tế mới có thể cảm nhận được. Chỉ khi ta biết cách góp nhặt mới hiểu được mùi vị và chỉ khi hiểu được mùi vị thì ta mới có thể nắm bắt được hạnh phúc.
Thực tế là, đối với hầu hết mọi người đang sống trong thời đại hòa bình với cuộc sống yên ổn, thì chỉ cần trái tim ta tràn ngập ánh nắng, toàn tâm toàn ý tận hưởng những điều tuyệt vời trong cuộc sống thì mỗi ngày trôi qua cũng đều là một ngày hạnh phúc.
Nếu bạn khỏe mạnh, không bệnh tật đau ốm thì bạn chắc chắn là người may mắn, hãy cám ơn cuộc đời.
Nếu bạn không phải nếm trải sự hiểm nguy của chiến tranh, sự cô đơn trong tù ngục, sự tra tấn cực hình và dư vị của sự đói khát vậy thì chúc mừng bạn, bạn vẫn đang sống tương đối tốt, bạn cũng nên cám ơn cuộc đời.
Nếu bạn có thức ăn trong tủ lạnh, có quần áo để mặc, có phòng để ở và chiếc giường để nằm, thì bạn cũng coi như đủ đầy, đừng quên cám ơn cuộc sống.
Nếu bạn có một khoản tiết kiệm gửi ngân hàng, có tiền mặt trong ví, có tiền lẻ trong túi thì bạn thuộc nhóm người may mắn, hãy cám ơn cuộc đời nhé.
Còn nếu bạn vẫn còn cả cha lẫn mẹ, có một cuộc hôn nhân hạnh phúc thì bạn là người may mắn hiếm hoi trên đời này, bạn nên thật tâm cám ơn cuộc đời.
Khi bạn biết ơn cuộc đời, bạn sẽ cảm thấy mình nhận được rất nhiều thứ hơn, bạn sẽ cảm thấy mình thật dễ thương, bởi số phận đã không bỏ rơi bạn. Dù phải đương đầu với phong ba bão táp cuộc đời, bạn cũng sẽ không sợ hãi vì bạn biết có rất nhiều người yêu mến bạn, họ sẽ luôn ở bên ủng hộ bạn.
Nếu bạn có một công việc ổn định, một cuộc hôn nhân hòa hợp, con cái thông minh, ngoan ngoãn, cha mẹ khỏe mạnh, tài chính vững chắc, còn có cả bạn bè thân thiết, nhưng bạn vẫn cảm thấy còn nhiều điều phiền não, đó là vì bạn chưa biết đủ, chưa biết cảm ơn.
Trên đời này không phải ai cũng có cơm ăn, áo mặc, không phải ai cũng có cơ thể khỏe mạnh.
Trong những ngày mưa giông bão tố, có người còn không có nhà để che mưa. Khi màn đêm buông xuống, có người còn không có đèn để soi chiếu...
Bởi thế, chúng ta nên có một tấm lòng "biết ơn", khéo léo khám phá vẻ đẹp của sự vật và học cách cảm nhận nét đẹp bình dị ấy, dùng chính tấm lòng vô tư và tâm hồn rộng mở để đương đầu với cuộc sống đầy đắng cay ngọt bùi này, biến cuộc sống tầm thường, tẻ nhạt ban đầu trở thành một cuộc sống tràn ngập sắc màu rực rỡ.
Thật ra, biết ơn không nhất định là phải cảm ơn những ơn đức lớn lao xa vời. Biết ơn ở đây chính là một kiểu thái độ sống, một kiểu nhạy bén để cảm nhận cái đẹp, từ đó hiểu được các giá trị tình cảm đạo đức tốt đẹp.
Nếu như chúng ta cứ mãi bị mắc kẹt trong những điều không vừa ý, suốt ngày chỉ biết lo lắng, bất an thì cuộc sống sẽ mãi chỉ là một mảng màu đơn điệu, tẻ nhạt.
-ST-
Trứng có trước hay gà có trước? Dưới đây là đáp án chính xác.
“Gà có trước hay trứng có trước” có lẽ là câu hỏi nổi tiếng nhất trong suốt chiều dài lịch sử hàng vạn năm qua, cho tới nay câu hỏi này vẫn khiến nhiều người tranh cãi.
Các nhà khoa học đến từ hai trường đại học danh tiếng Sheffield và Warwick tại Anh quốc đã đưa ra câu trả lời chính thức: Gà có trước. Họ tuyên bố rằng đã tìm ra một loại protein quyết định việc hình thành vỏ trứng nhưng chỉ tồn tại trong buồng trứng của gà mái.
Điều đó cũng có nghĩa là, trước khi hiện hữu trong thực tế, quả trứng phải ở bên trong con gà.
Chất protein đặc biệt này có tên là ovocledidin-17, hay OC-17, có tác dụng như một chất xúc tác đẩy nhanh sự phát triển của vỏ trứng. Chiếc vỏ cứng này chính là căn nhà chắc chắn cho lòng đỏ trứng đồng thời bảo vệ những chú gà con khi chúng lớn dần lên ở bên trong.
Các nhà khoa học đến từ hai trường đại học danh tiếng Sheffield và Warwick tại Anh quốc đã đưa ra câu trả lời chính thức: Gà có trước.
Các nhà khoa học thuộc hai trường đại học Sheffield và Warwick nước Anh đã sử dụng một máy tính cực mạnh có tên là HECToR để phóng to cấu tạo của một quả trứng. HECToR đã phát hiện ra rằng, OC-17 là một thành phần quyết định trong việc hình thành nên vỏ trứng.
Chính chất protein này đã biến canxi cacbonat thành các tinh thể canxit, nguyên liệu tạo nên vỏ trứng.
Giáo sư John Harding, một thành viên nhóm nghiên cứu cũng từ Đại học Sheffield cho biết, canxit cũng được tìm thấy nhiều trong xương và trứng các động vật khác. Tuy nhiên, hàm lượng canxit trong gà mái cao hơn gấp nhiều lần. Trung bình cứ 24 giờ, mỗi con gà mái có thể tạo ra 6 gram canxit trong vỏ trứng.
Tiến sỹ Colin Freeman, thuộc trường Đại học Sheffield nói: “Trong một thời gian dài nhiều người đã nghĩ rằng quả trứng có trước. Tuy nhiên, giờ đây chúng ta đã có những bằng chứng khoa học để khẳng định rằng, trên thực tế, con gà có trước quả trứng”.
Loại protein mới này còn giúp các nhà khoa học có những ý tưởng mới về vật liệu hoặc công nghệ mới cho ngành xây dựng.
Cuối cùng, tiến sĩ Colin Freeman khẳng định: “Xét theo logic thì chúng ta hoàn toàn có thể nói rằng gà có trước, bởi nếu không phải như vậy thì trứng đến từ đâu? Còn hiện tại, khoa học đã chứng minh rằng lập luận này vẫn chính xác bởi quả trứng được tạo ra bởi con gà”.
Tuy nhiên, trong một nghiên cứu khác. Bằng phương pháp vật lý, các nhà khoa học đến từ Đại học Qeenland và Học viện Neél đã chứng minh con gà và quả trứng cùng có trước. Họ quan sát được điều này trong phòng thí nghiệm bằng việc sử dụng một thiết lập gọi là “công tắc lượng tử quang tử”.
Nghiên cứu của các nhà khoa học này hoàn toàn dựa trên nền tảng vật lý chứ không phải dựa theo loại protein như nghiên cứu kia.
Vũ Ngọc.