Nhãn

Thứ Sáu, 24 tháng 4, 2020

8 bí quyết thành công của Thomas Edison.
8 bí quyết thành công của Thomas Edison  
Đến trường chỉ 3 tháng, từ một cậu bé bị cho là loạn trí, kẻ đần độn, bước lên đài vinh quang của nền khoa học nhân loại, Thomas Alva Edison đã để lại một triết lý sống phấn đấu hết mình, không bao giờ từ bỏ và tư duy đột phá, táo bạo.
Khi nhắc đến ông, người ta sẽ ngạc nhiên với một di sản đồ sộ của nhà bác học này, với tổng cộng 1093 bằng chế mang tên ông tại Hoa Kỳ, và các bằng sáng chế ở Anh, Pháp, Đức.

1. Hãy sáng chế những gì mà thị trường cần.


  
"Cái gì không bán được thì tôi không muốn sáng chế. Doanh số là bằng chứng về tính hữu dụng, và tính hữu dụng là thành công."
Bằng sáng chế đầu tiên của Edison là một thất bại với chiếc máy đếm phiếu, phục vụ các cơ quan lập pháp. Khi nó được đem đến thủ đô Washington, Quốc hội đã dội một gáo nước lạnh: "Nếu phát minh nào trên trái đất mà chúng tôi không muốn thấy ở đây chính là nó ". Và chiếc máy không bao giờ được sử dụng.
Một kinh nghiệm trong buổi đầu khởi nghiệp của chàng trai 22 tuổi Edison. Từ ấy, chàng quyết định hãy nghiên cứu và tập trung cho những thứ mà có thể đưa nó vào thị trường một cách khả thu và hiệu quả. Nguyên tắc đến nay như thành câu của miệng của dân kinh doanh Bán cái người ta cần, không bán cái ta có. 

2. Mở lối đi riêng.


  
"Bất mãn là sự cần thiết đầu tiên cho tiến bộ"
Edison không được học ở trường. Tuy nhiên, các kiến thức và kinh nghiệm được ông tích lũy theo một cách riêng của mình. Tuổi thơ ông đã bắt đầu nhìn thế giới diệu kì bằng những câu hỏi về sự hoạt động của mọi vật. Trong đầu ông luôn nảy sinh những ý tưởng táo bạo mà những người xung quanh cho là điên rồ. Có lẽ, đó chính là tiền đề cho các sáng chế không tưởng trong suốt cuộc đời ông.
Ông không bao giờ đặt mình vào một trạng thái an phận, chấp nhận với thực tại vì ông nghĩ rằng mọi vật đều có thể cải tiến để cho chúng hoạt động tốt hơn. Việc không chấp nhận thực tại theo ông là nền tảng của sự phát triển.
Thời niên thiếu trải qua nhiều công việc mưu sinh gian nan. Edison luôn tìm cách dịch chuyển mình liên tục để thích ứng với thời đại.
Không chấp nhận với sự nhàm chán với công việc điện báo viên, một buổi sáng tháng năm 1869, chàng thanh niên 22 tuổi ấy từ Boston đặt chân đến hải cảng New York và bắt đầu hành trình chinh phục thành công với hai bàn tay trắng cùng món nợ 800 đô la.
Ông lang thang nơi đô thành xa lạ này, hỏi vay được người quen chỉ 1 đô la để tiếp tục nuôi hoài bão của mình. Sống với đồng tiền nhỏ mọn này cho đến ngày thứ ba, khi đi ngang qua công ty hối đoái Gold Indicator, Edison bắt gặp cả trăm người đang chen chúc chờ đợi. Nguyên nhân là do chiếc máy ghi giá vàng đã bị hỏng. Viên giám đốc thì nổi cáu lên với các nhân viên của mình: "Tôi cần một người thợ có tài". Cơ hội đã đến với ông Edison, ông nói với viên giám đốc rằng: " Thưa ông! Tôi không phải là thợ sửa nhưng tôi có thể sửa được chiếc máy". Edison đã làm chiếc máy kia hoạt động chỉ sau hai giờ. Và vị giám đống đã quyết định sẽ thuê cậu với mức lương 300 Đô la một tháng để làm quản đốc kĩ thuật.
Nhưng, một lần nữa Edison vẫn không chấp nhận một cuộc sống làm công ăn lương như thế vì trong đầu ông luôn chứa đựng hàng tá các phát minh luôn thôi thúc ông đi tìm một công việc mới. 
Nếu là bạn, bạn có dám rời khỏi một vùng an toàn nào đó, chấp nhận dấn thân cho một chuyến phiêu lưu mới để thay đổi cuộc đời mình không hay chấp nhận để guồng quay cuộc sống cứ đưa bạn đi theo một thời khóa biểu cố định ngày qua ngày ?

3. Bạn có khả năng nhiều hơn bạn nghĩ.


  
"Nếu ta làm tất cả những gì mình có thể làm, ta sẽ làm chính bản thân mình kinh ngạc."
Một cậu bé sớm rời ghế nhà trường vì bị cho là kẻ đần độn. Edison đã chứng minh cho thế giới thấy một chân lý bằng nỗ lực hết mình bạn sẽ trở thành một nhân vật vĩ đại hơn bạn nghĩ. Đôi lúc, như những chú cá hồi hối hả bơi ngược dòng như một quy luật tất yếu của cuộc sinh tồn này khiến ta dường như kiệt sức và nghĩ rằng ta không thể tiếp tục hoặc không đủ sức, hay chúng ta đổ thừa do năng lực ta có hạn.
Con đường lên đỉnh vinh quang không bao giờ bằng phẳng, mà toàn là chông gai. Bạn có biết để chế tạo thành công bóng đèn dây tóc, Thomas Edison đã thất bại hơn 10.000 lần thí nghiệm ? Cư sau mỗi lần thất bại, ông lại tự nhủ bản thân rằng "mình đã đến rất gần với thành công". Ông từng phát biểu:
"Thất bại lớn nhất của con người là anh ta bỏ cuộc trước khi nhận ra mình gần đến thành công như thế nào".
Bạn nghĩ sao nếu Edison chấp nhận bỏ cuộc ở lần thử nghiệm thứ 9999 ? Ắt hẳn nhân loại sẽ bỏ qua một phát kiến vĩ đại mang tên ông. Ta cứ nghĩ là xây một tòa từ những viên gạch nhỏ bé. Ấy vậy mà ta lại bỏ dở công việc kì tích kia khi chỉ còn một vài viên gạch nữa.
Thật đáng tiếc thay vì trong tâm trí ta luôn có một tiếng nói phá bĩnh nào đó cứ làm ta chùn bước " anh chẳng thể làm được đâu, thật vô ích, hãy ngưng lại đi" hay "thật khó khăn, vì chặng đường còn dài thăm thẳm, anh sắp kiệt sức rồi". Bậc vĩ nhân luôn giành thắng lợi quan trọng đầu tiên chính là chiến thắng bản thân mình. 

4. Người ta không thành công chỉ với một ý tưởng.


  
"Để có một ý tưởng lớn, hãy có thật nhiều ý tưởng".
Một chân lý hiển nhiên đến với người thành công là họ luôn nảy ra nhiều ý tưởng. Vì cớ, Thượng Đế ban cho con người một trí tưởng tượng vô cùng phong phú. Đó chính là một nguồn tài nguyên dồi dào trong não bộ con người con hơn cả những mỏ dầu của xứ Ả Rập. Nếu không như vậy thì cái văn minh trên địa cầu này ắt hẳn không phát triển như ngày hôm nay.
Nếu Edison chỉ dừng lại ở một ý tưởng thì chắc mọi người chỉ biết đến ông qua chiếc máy điện tính. Tuy nhiên, hiểu rộng vấn đề hơn đó chính là tính tập thể.
Bạn muốn đi nhanh hãy đi một mình, nhưng để có thể đi xa, bạn cần những cộng sự. Xung quanh Edison có rất nhiều đồng sự có khả năng xây dựng và củng cố , hoàn thiện những ý tưởng cơ bản ban đầu của ông. Đó chính là sự đóng góp chất xám vô cùng quan trọng giúp ông luôn hoàn thiện, cải tiến các sáng chế của mình. Một số phát minh mang tên ông. Tuy có thể ý tưởng khởi nguồn không bắt đầu từ Edison. Nó chính là thành quả lao động miệt mài của ông và các cộng sự đắc lực.

5. Cạnh tranh là nguyên tắc thiết yếu.


  
"Tôi tìm thấy lạc thú lớn nhất, và cũng như phần thưởng, nằm trong công việc vượt qua điều mà thế giới gọi là thành công".
Có một cuộc chiến mà giới khoa học thế kỷ 19 gọi là " cuộc chiến tranh điện" diễn ra giữa Nikola Tesla và Thomas Edison. Cuộc chiến để quyết định dòng điện 1 chiều (DC) hay dòng điện xoay chiều (AC) sẽ trở thành tiêu chuẩn cho ngành công nghiệp điện. Trong khi, Tesla muốn thúc đẩy cho ý tưởng về một hệ thống điện xoay chiều thì Edison ở phía ngược lại.

Sự thành công vượt bậc của Edison ở khía cạnh là ông đã xây dựng lên một đế chế của dòng điện một chiều bao gồm một hệ thống sản xuất, phân phối dòng điện một chiều đến các doanh nghiệp và các gia đình để họ trải nghiệm các phát minh mới của ông.

Nhược điểm lớn nhất của hệ thống truyền tải điện một chiều là điện năng bị tổn thất và giảm điện áp theo chiều dài dây dẫn. Như vậy, các nhà máy phát điện phải đặt trong phạm vi 1 km để truyền điện đến nơi tiêu thụ điện. Việc xây dựng rải rác nhiều nhà máy điện hơi nước sẽ gây ra rất nhiều tốn kém và ô nhiễm môi trường.

Năm 1884, một kỹ sư trẻ người Serbia tên là Nikola Tesla di cư sang Mỹ và gia nhập phòng thí nghiệm của Edison. Trong quá trình làm việc, Tesla đã giúp cải tiến máy phát điện một chiều của Edison. Không dừng lại ở đó, Tesla tìm ra cách để chế tạo động cơ và máy phát điện xoay chiều. Nó hoạt động hiệu quả hơn, rẻ hơn và đáng tin cậy hơn so với hệ thống điện một chiều. Tesla trình bày ý tưởng của mình cho Edison, nhưng Edison tuyên bố rằng điện xoay chiều quá nguy hiểm và không thể kiểm soát.

Thất vọng khi bị Edison từ chối, Tesla xin nghỉ việc và nhanh chóng thành lập doanh nghiệp riêng của mình vào năm 1887 để phát triển hệ thống điện xoay chiều. Công ty điện lực Tesla nhanh chóng thu hút được nhiều vốn đầu tư cũng như sự chú ý của George Westinghouse – người đã thương lượng để Tesla nhượng quyền sáng chế điện xoay chiều với giá 2,5 USD cho mỗi mã lực (HP) được bán ra. Kể từ đó, Tesla hợp tác chặt chẽ với Westinghouse để cùng nhau triển khai hệ thống điện xoay chiều. Công ty điện lực của Westinghouse nhanh chóng trở thành đối thủ cạnh tranh lớn nhất của Edison.

Và ưu điểm của dòng điện xoay chiều nằm ở điểm dòng điện có thể truyền đi xa một cách tối ưu mà không gây tổn thất điện năng trên đường truyền, đem lại hiệu quả kinh tế đáng kể.

Trước sự đe dọa này, Edison đã phát động một chiến dịch truyền thông nhằm chống lại Nikola Tesla. Ông đã cho thí nghiệm trước công chúng rằng điện xoay chiều có thể giết chết động vật. Thậm chí, tại New York, chính quyền còn áp dụng xử tử tù nhân bằng dòng điện xoay chiều. Chiến dịch của Edison đã làm chậm lại việc sử dụng phổ biến điện xoay chiều trong nhà ở tư nhân khoảng nửa thế kỷ. Ngay cả trong những năm 1950, một số căn hộ tại thành phố New York vẫn dùng điện một chiều. Tuy nhiên, sau đó, người ta chứng minh được rằng dòng điện một chiều trên thực tế có khả năng gây chết người cao hơn.

Qua thời gian sử dụng, hệ thống điện xoay chiều tiên tiến hơn, linh hoạt hơn và rẻ hơn về mặt kỹ thuật đã chiếm dần thị phần và đánh bại hệ thống truyền tải điện một chiều của Edison.

Một bài học được rút ra là nếu Edison chấp nhận về ý tưởng táo bạo của Tesla ắt hẳn đế chế "Dòng điện" của ông còn lớn mạnh hơn và thậm chí còn có ảnh hưởng cho đến ngày nay. Việc bảo thủ ấy đã khiến ông rơi vào một cuộc cạnh tranh và như ông đã nói nguyên tắc là sự cải tiến và hiệu quả sẽ giành chiến thắng, ông đã bị đánh bại.

6. Chúng ta là ai ?


  
"Giá trị của bạn nằm ở việc bạn là ai, chứ không nằm ở việc bạn có gì"
Xuất phát điểm về học vấn của thiên tài Edison chỉ là 3 tháng đến trường thuở nhỉ cùng nhũng năm tháng mưu sinh cơ cực. Sau này, trong một lần tiếp kiến Tổng thống Mỹ Rutherford B. Hayes tại Nhà Trắng, Edison đã làm mọi người kinh ngạc khi trả lời câu hỏi của tổng thống về việc mình tốt nghiệp kĩ sư ở Mỹ hay tại Châu Âu? Ông đưa ra tờ giấy gấp tư trong đó có dòng nhận xét của thầy hiệu trưởng gửi về cho gia đình: "... trò T. Edison, con trai ông, là một trò dốt, lười và hư. Tốt nhất là nên cho trò ấy đi chăn lợn thì hơn vì chúng tôi thấy rằng, trò ấy có học nữa thì sau này cũng không làm được trò trống gì...”.
Edison đã luôn luôn học trong mọi tình huống, mọi hoàn cảnh và không ngừng tìm tòi trong thực tế. Có thể nói, cuộc sống lao động với tinh thần dũng cảm đương đầu chính là học đường lớn nhất của Edison.
Bạn hay kêu ca rằng hành trang vào đời bạn quá khiêm tốn, không đầy đủ trình độ, kĩ năng bằng những người khác hoặc cuộc sống hiện tại bạn quá bận rộn không có thời gian để tích lũy thêm nhưng kiến thức, kĩ năng nhằm cải thiện công việc hiện tại, có lẽ, bạn nên xét lại.
Cuộc đời của Edison là một chuỗi những ngày làm việc không ngơi nghỉ. Dù luôn khá tất bật với công việc, nhưng Edison đã đọc hơn 10.000 cuốn sách với 3 quyển mỗi ngày.
Bạn cần chứng tỏ bản lĩnh của mình trước cuộc đời, vì bạn mạnh mẽ và phi thường hơn bạn nghĩ. Những tư tưởng tiêu cực trong bạn hạ gục bạn chứ không phải do những tác nhân bên ngoài. Đã đến lúc, bạn phải tìm ra giá trị thật của bản thân bạn.Bạn là ai và trở thành như thế nào là do nơi sự lựa chọn của bạn chứ không phải số phận.

7. Cơ hội ở đâu ?


  
"Cơ hội bị hầu hết mọi người bỏ lỡ vì nó mặc áo khoác làm việc và trông giống như công việc."
Có bao giờ chúng ta nhìn trong quá khứ và tự tiếc nuối: "giá mà....", "nếu như....",.. Và chúng ta đã để vụt mất cũng không ít cơ hội. Cơ hội khi đến nó lại ẩn nấp trong các vỏ bọc rất ư là bình thường. Nhiều lúc chúng ta mộng tưởng những việc cao xa như hái hoa trên trời nhưng cơ hội lại nằm ngay dưới chân ta, chúng ta chẳng cúi xuống để nhìn mà thản nhiên bước qua nó thôi. Chẳng phải chỉ với một trái táo ngẫu nhiên nào đó Newton đã đưa ngành vật lý học sang một chương mới sao. Đôi khi những phát kiến vĩ đại nằm ở những sự vật, sự việc rất đỗi tầm thường, nhỏ bé.
Quay lại câu chuyện về chiếc máy ghi giá vàng khi Edison vừa bước đến New York. Nếu chàng thanh niên ấy bỉ qua đám đông thì chắc chiếc máy kia sẽ không rơi vào tay một thiên tài và cậu thì sắp tiêu hết 1 Đô la vừa vay. Đó chính là công việc đầu tiên dù chỉ lương 300 Đô một tháng nhưng nó giúp cho cậu sinh tồn trong những ngày đầu, để nuôi hoài bão lớn lau tiếp sau đó.
Edison có một câu nói như thế này:
"Những ý tưởng lớn bắt nguồn từ cơ bắp".
Nghe có vẻ mâu thuẫn vì ta sẽ nghĩ ý tưởng lớn phải bắt nguồn tư duy trí tuệ, tại sao lại là cơ bắp. Vâng! Bạn muốn leo lên đỉnh tháp phải bắt đầu từ chân tháp, muốn làm những chuyện kinh thiên động địa phải bắt đầu bằng những việc nhỏ nhặt trước.
Khi được mười hai tuổi, Edison có công việc đầu tiên là bán rau cho những nhà hàng xóm trong khu phố. Ông còn xin thêm chân bán báo tại công ty xe lửa nhằm gia tăng thu nhập và nhờ vậy mà ông không phải mất tiền vé xe lửa mỗi khi mua rau.Công việc thuận lợi, Edison gom góp đủ tiền để mua một chiếc máy in cũ để có thể sản xuất và phân phối một tờ báo của chính mình. Lúc này, Edison mới mười lăm tuổi.

8. Chỉ suy nghĩ là chưa đủ.


  
"Có tầm nhìn về điều mình muốn là chưa đủ... Tầm nhìn mà không có thực thi chỉ là ảo ảnh".
Bạn có rất nhiều ý tưởng, rất nhiều mục tiêu để làm. Nhưng rốt cuộc, bạn lại trì hoãn rồi dần dà bạn quên bẵng nó đi và bạn nhét nào một xó nào đó trong bộ nhà, tất cả tự nhiên biến mất. Bạn đang lãng phí nguồn tài nguyên mà Thượng Đế đã ban tặng cho bạn.

Bạn có những ước mơ nhưng chẳng làm gì để thực hiện được. Nó cũng chỉ là ảo ảnh. Hãy biến trí tưởng tượng của bạn thành sự thật. Không thể cứ ngồi mà nghĩ đến một viễn cảnh huy hoàng, chìm đắm trong dòng suy tư đó nhưng quay về thực tại bạn vẫn là chính bạn.

Người Do Thái có một câu ngạn ngữ rất thâm thúy:
Thời gian trồng cây tốt nhất là hai mươi năm trước. Thời gian tốt thứ hai là ngay bây giờ.

Chúng ta không thể quay ngược thời gian để thay đổi quá khứ nhưng có thể hành động ngay bây giờ để chuẩn cho tương lai còn hơn là 20 năm sau chúng ta lại bắt đầu cho một sự tiếc nuối khác.

Nếu trong thế kỷ 19, có ai nói với bạn sẽ có một thứ thắp sáng thế giới mà không cần dầu, một chiếc máy có thể phát lại giọng hát của một danh ca hay một loại thiết bị có thể truyền một bức thư bạn đi vạn dặm trong vài phút thì bạn sẽ cho đó là một kẻ điên. Tất cả, những ý tưởng viễn vông ấy đã được Thomas Edison biến thành sự thật.

Xin kết lại bài viết tựa một ca khúc khá thú vị của giọng ca huyền thoại Elvis Presley - It's NOW or NEVER. Vâng! Hãy hành động ngay để biến ý tưởng của bạn thành sự thật. BÂY GIỜ hoặc KHÔNG BAO GIỜ !
Hồ Hoàng Anh

3 việc này, càng chấp nhận chịu thiệt càng tích thêm phúc khí

Rất nhiều người trong chúng ta luôn hi vọng trong cuộc sống, mình được đối xử công bằng như những người khác, cho dù là trong công việc hay cuộc sống hàng ngày, chỉ cần bỏ công sức ra là nhất định phải nhận được kết quả ngay.

Tuy nhiên, hiện thực luôn có những lúc không được như mong đợi, đó là lẽ hiển nhiên. Vậy nhưng có những người vừa phải chịu thiệt thòi đã hoài nghi bản thân, thậm chí rơi vào trạng thái u uất khó chịu trong thời gian dài.
Người xưa có câu "chịu thiệt là hành phúc", bởi chịu thiệt nhiều khi không nhất định là phải chịu tổn thất mà ngược lại, nó lại là một món lợi, là kinh nghiệm giúp chúng ta trưởng thành hơn.
Đối với mỗi người, nếu có thể chấp nhận chịu thiệt trong 3 việc này, chắc chắn sẽ tích được phúc khí cho bản thân.
1. Bị đối xử bất công
Những người trẻ tuổi trong môi trường công sở, tốt nhất không bao giờ nên thốt ra câu "người giỏi giang thường phải làm nhiều". Đây là câu nói phản cảm nhất, ngụ ý rằng họ không những phải làm tốt việc của mình mà còn phải giúp đồng nghiệp hoàn thành công việc.
3 việc này, càng chấp nhận chịu thiệt càng tích thêm phúc khí, nhận phúc báo hậu hĩnh về sau - Ảnh 2.
Tuy nhiên, môi trường công sở là vậy, một số tiền bối thích giao việc cho những người mới vào.
Đối diện với những việc như thế này, người không than vãn sẽ vui vẻ hoàn thành những việc không thuộc trách nhiệm của bản thân. 
Có thể, lúc ban đầu, họ là những nhân vật chẳng ai biết đến nhưng dần dần, qua một quá trình không ngừng tích lũy kinh nghiệm, nâng cao năng lực, họ sẽ trở thành nhân vật cốt cán, xây dựng được nền móng chắc chắn tại nơi làm việc.
2. Tình cảm không thuận lợi
Không ít các bạn trẻ ngày nay đang cảm thấy chuyện tình cảm của mình không được suôn sẻ, thuận lợi, mặc dù cũng có đến một, hai mối tình sâu đậm đến khắc cốt ghi tâm song lại chẳng thể đi đến hôn nhân.
Trong quá trình gặp khó khăn trắc trở về mặt tình cảm, một số người lập tức chọn cách từ bỏ, buông thả, tự đánh tụt mình lại phía sau. Song cũng có người tính cách kiên cường hơn, chấp nhận chịu thiệt thòi, đau khổ trong chuyện tình cảm không thuận lợi, cố gắng hoàn thiện bản thân hơn, trở thành người tốt hơn.
Cũng nhờ những khó khăn đã trở thành kinh nghiệm, những người đó càng trưởng thành và bình tĩnh hơn, biết trân trọng tình cảm của người khác, từ đó tìm thấy được bạn đời thực sự cho mình.
3. Bị oan uổng
Bị hàm oan là việc con người thường gặp trong cuộc sống hàng ngày. Không những thế, kiểu oan ức này lại rất khó nói ra, đặc biệt là với những người mới đi làm trong môi trường công sở, có những lúc, đang yên đang lành, không hiểu từ đâu tự nhiên gặp họa.
3 việc này, càng chấp nhận chịu thiệt càng tích thêm phúc khí, nhận phúc báo hậu hĩnh về sau - Ảnh 4.
Dẫu vậy, chúng ta vẫn nên bình tĩnh bởi việc này không hoàn toàn là "điềm xấu". Rất nhiều người sau khi trải qua những việc như thế này, trong lòng đã được tôi rèn để trở nên mạnh mẽ hơn.

Kinh nghiệm này không chỉ giúp họ thấy rằng, công sở là nơi khó có thể để chuyện tình cảm cá nhân xen vào, đồng thời họ cũng sẽ biết cách ứng xử cho những lần sau để bản thân không còn rơi vào thế bị chèn ép, biết nhìn nhận đánh giá an thân, ai nên tránh, ai không nên đắc tội…
Con người sống trên đời, không thể thiếu được sự tác động tương hỗ từ các mối quan hệ xã hội.
Trong quá trình này, ít hay nhiều chúng ta cũng sẽ có những lúc cần chấp nhận chịu thiệt về mình. Song với đời người mà nói, những việc này chính món quà vô giá giúp mỗi người trưởng thành hơn.
Những thứ vì bị thiệt thòi mà mất đi, hãy tin rằng cuối cùng chúng ta sẽ được bù đắp theo một cách nào đó, thậm chí sự bù đắp đó còn lớn hơn nhiều so với những gì ta đã mất, từ đó giúp cho cuộc đời ta càng trở nên tốt đẹp hơn, phúc khí tìm đến ngày một nhiều hơn.
-ST-

Bài phát biểu của một người cha

Có lẽ trên thế gian này, bất kì bậc cha mẹ nào cũng mong muốn con mình hạnh phúc, vui vẻ. Thế nhưng tại Hoa Kỳ, có một người cha kỳ lạ lại hy vọng con mình "bất hạnh và khổ đau".
Ít ai hiểu được rằng, tình yêu thương ông dành cho con lại hiển hiện sâu sắc qua từng "hy vọng" lạ lùng đó. Người cha kỳ lạ ấy chính là John Roberts - Chánh án Tòa án Tối cao Hoa Kỳ.
John Roberts từng nhận lời mời đến đọc diễn văn trong buổi lễ tốt nghiệp tại trường trung học Cardigan Mountain, nơi mà Jake, đứa con trai 16 tuổi của ông đang theo học và chuẩn bị tốt nghiệp.
Ngày hôm đó, ông tới đây không phải trên cương vị một chánh án, mà với tư cách là một người cha.
Lời nhắn nhủ của người cha
Thông thường, những bậc phụ huynh được mời lên phát biểu đều sẽ dạy lũ trẻ phải biết ơn trường lớp, biết ơn thầy cô, đồng thời khích lệ chúng chào đón một tương lai tốt đẹp hơn. 
Thế nhưng John Roberts thì khác. Vừa lên khán đài, ông đã tuyên bố với tất cả học sinh bên dưới: "Ta rất lấy làm tiếc khi phải thông báo rằng, những tháng ngày vui vẻ nhất, thoải mái nhất trong cuộc đời các con sắp sửa chấm dứt rồi…"
Những lời này của Roberts khiến đám đông đang ồn ào bên dưới trở nên tĩnh lặng. Chẳng phải các vị khách mời trước đều nói về "cuộc sống tương lai tốt đẹp và tràn đầy hy vọng hơn" đó sao? Vậy mà vị chánh án tối cao này lại tuyên bố rằng "những tháng ngày tốt đẹp sắp sửa chấm dứt rồi"?
Tiếp tục bài phát biểu của mình, ngôn từ của Roberts càng lúc càng trở nên "sắc bén" hơn:
"Ta hy vọng con có thể gặp phải chút bất công. Chỉ có như vậy, con mới cảm nhận được giá trị của sự công bằng.
Ta hy vọng con có thể nếm trải mùi vị của sự phản bội. Chỉ có như vậy, con mới hiểu được tầm quan trọng của sự chân thành.
Ta hy vọng con thường xuyên cảm nhận được sự cô đơn. Chỉ có như vậy, con mới hiểu được, bạn bè không có nghĩa vụ phải đối xử tốt với con, bởi không ai nợ ai cái gì.
Ta hy vọng con có thể gặp xui xẻo một vài lần. Chỉ có như vậy, con mới hiểu được ý nghĩa của cơ hội và vận may, con mới biết được sự thành công của con đôi lúc chỉ là may mắn, sự thất bại của người khác cũng không hẳn là đáng đời.
Ta hy vọng khi con thất bại, đối thủ của con có thể chế giễu và cười nhạo trên nỗi đau ấy. Chỉ có như vậy, con mới hiểu được việc cạnh tranh có phong độ quan trọng đến mức nào.
Ta hy vọng con có lúc bị người khác khinh thường. Chỉ có như vậy, con mới hiểu được ý nghĩa của việc tôn trọng và lắng nghe.
Những điều ta vừa nói trên đây sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra trong cuộc đời của con. Và con có thể học hỏi được gì từ đó thì còn phải xem con có hiểu được những gì ta đang nói hay không."
Sau đó, bài phát hiểu này của Roberts đã lan rộng và nhận được vô số tán thành. Bởi lẽ, số đông trong đám trẻ sắp tốt nghiệp khi ấy vẫn còn rất hăm hở, ngây thơ và hồn nhiên.
Những đứa trẻ ấy chỉ vừa mới bắt đầu định hình thế giới quan của riêng mình. Chúng sắp bước chân vào xã hội phức tạp mà chẳng kịp chuẩn bị gì ngoại trừ bầu nhiệt huyết.
Những thiếu niên ấy đang đứng trước bước ngoặt cuộc đời này cần được đánh thức. Chúng cần học cách phải làm thế nào để cân bằng tâm lý, đối mặt với những khó khăn trắc trở trong tương lai.
Bài phát biểu khiến đám đông đang ồn ào bỗng dưng im bặt của một người cha: Con trai, ta mong con đau khổ và bất hạnh! - Ảnh 4.
Bởi vì lẽ đó, các bậc cha mẹ không nên bao bọc con em mình một cách thái quá. Bởi càng được bảo vệ, các em lại càng trở nên không biết sợ hãi, cho rằng là trời có sập cũng có người đến giúp mình chống đỡ.
Mặc dù ai cũng hy vọng con em của mình có thể mãi sống trong môi trường tốt đẹp và đơn thuần, không cần đối mặt với hiện thực cuộc sống khốc liệt. Thế nhưng cách làm thông minh phải là để đứa trẻ từ từ hiểu rõ, đồng thời chuẩn bị tốt tâm lý, học cách dũng cảm đương đầu với khó khăn và tích cực tiến tới.
Lúc trẻ còn nhỏ, chúng ta thường sợ chúng phải chịu khổ. Nhưng có một sự thật hiển nhiên mà ít ai hiểu được rằng: Khi còn nhỏ không chịu khổ, lớn lên sẽ càng khó khăn để có thể thích nghi với xã hội.
Cuối cùng, hãy để chúng ta nghe những lời chúc tốt đẹp mà Roberts dành cho bọn trẻ:
Bài phát biểu khiến đám đông đang ồn ào bỗng dưng im bặt của một người cha: Con trai, ta mong con đau khổ và bất hạnh! - Ảnh 5.
Ảnh minh họa.
Mong sao mơ ước của con trở thành hiện thực.
Mong con luôn vì mọi người, và mọi người cũng vì con.

Mong con bắc thang đến những vì sao, leo lên từng bậc, mãi mãi thanh xuân.
Mong con thành người chính trực, chúc con mãi mãi chân thành.
Mong con hiểu thấu thế sự, sống cuộc sống ngập tràn ánh sáng.
Mong con dũng cảm tiến lên.
Mong con luôn ngẩng cao đầu, kiên cường bất chấp, mãi mãi thanh xuân.
Mong hai tay con luôn luôn bận rộn, và đôi chân con luôn luôn thoăn thoắt.
Mong con luôn có chỗ dựa vững chắc, mặc cho thế sự đổi thay.
Mong trái tim con luôn ngập tràn niềm vui, bài hát của con sẽ mãi ngân vang.
Mong con mãi mãi thanh xuân…
-ST-
Lừa tiền cơm, cậu bé bị giữ lại và cái kết không ngờ sau 20 năm.
Cậu bé lang thang thường xuyên lừa tiền cơm của chủ quán, cho đến khi hành vi đó bị con trai bà chủ phát hiện. Những gì xảy ra 20 năm sau đó khiến nhiều người phải ngỡ ngàng.
lua tien com cau be bi giu lai va cai ket khong ngo sau 20 nam
Một ngày sau khi hết tiết giảng và trở về phòng, bảo vệ đưa đến cho tôi một số tiền cùng hóa đơn thanh toán. Cả chục triệu đồng tiền nợ... Tôi thấy rất kì lạ, không nhớ nổi là đã cho ai mượn tiền. Nhìn vào cột người gửi, tôi thấy viết: "Cậu bé ăn xin của 20 năm trước"... mọi kỉ niệm chợt ùa về. Tôi tự hỏi, chẳng lẽ là cậu bé đó sao?
20 năm trước, hồi đó mẹ tôi còn làm nghề bán cơm cho học sinh ở cổng trường. Bà thấy nhiều đứa trẻ rất khổ và đáng thương nên luôn làm những hộp cơm ngon mà chỉ bán với giá rẻ. Vì thế học sinh đến mua cơm rất đông.
Tôi vừa được tốt nghiệp, đang chờ được phân công tác, nên đã ra phụ mẹ bán hàng. Trong một lần phục vụ những em học sinh vừa tan học, tôi bỗng nhiên cảm thấy có ai đó quệt lưng mình. Đó là một cậu bé chừng 10 tuổi , mặc quần áo mỏng, rách rưới trong khi trời bắt đầu vào đông.
Khi đó, như đã rất quen thuộc, mẹ tôi liền mỉm cười đưa cho cậu bé hộp cơm. Không đợi tôi cầm hộ, cậu bé vội giật lấy cơm, ném tiền vào hộp rồi chạy mất. Một học sinh bên cạnh thấy vậy liền nói: "Thằng này toàn ăn lừa tiền cơm, lần sau như thế phải dạy cho nó một trận". Tôi ngạc nhiên nhìn lại hộp tiền thì quả thật chỉ có 1 tờ 200 đồng.
Khi tôi trách mẹ sơ ý, bà nói: "Mẹ biết mỗi lần thằng bé chỉ bỏ vào đó 1 tở 200 đồng. Chỉ có điều ta nên giữ đạo nghĩa, thằng bé mất cả cha lẫn mẹ".
Tôi không đồng ý trách mẹ quá hồ đồ. Nhưng chưa kịp nói xong mẹ đã la mắng. Vì vậy tôi đã nghĩ ra cách xử lý chuyện này tốt đẹp.
Ngày hôm sau, cậu bé ăn xin lại tới. Khi cậu ta chuẩn bị ném tiền vào hộp, bất thình lình tôi xuất hiện nắm lấy tay cậu bé. Mọi người đều quay lại nhìn làm cậu thấy bổi rối rồi chực khóc. Lúc đó tôi cười: "Mua như vậy thì không đủ đâu, em cứ lấy phần cơm, còn thiếu sau này hãy trả. Đi đi, anh biết rõ em sẽ trả. Nhớ nhé!.
Kể từ đó, cậu vẫn thường đến ăn và trả 200 đồng. Và cậu khộng còn chạy như trước nữa.
Đang suy nghĩ miên man thì anh Trương đưa cho tôi một phong thư nữa. Nhận phong thư tôi vội vàng mở ra đọc.
"Tôi cuối cùng cũng tìm được địa chỉ của anh. Suốt bao năm tìm kiếm, tôi mới có thể đem trả lại, mới có thể hoàn lại ân tình 20 năm trước. Lúc đó tôi đã lang thang khắp nơi, thường xuyên chịu đói rét. Một lần tôi tới cổng trường học giả vờ mua một hộp cơm. Tôi ném thử tờ 200 đồng vào hộp rồi nói xin mua cơm. Lúc đó tôi nghĩ dù có bị phát hiện đi nữa dì bán cơm cũng rất hiền lành sẽ không trừng phạt tôi. Nhưng dì cũng không phát hiện ra, tủm tỉm cười rồi đưa tôi hộp cơm. Sau đó tôi bắt đầu dựa vào thủ đoạn và mánh khóe để có được bữa ăn. Tôi cảm thấy người tốt trong xã hội dễ bị lừa. Tôi thường xuyên nói dối, và trộm đồ trong hành lang. Lần đó khi bị anh tóm lấy, tôi đã nghĩ mình vậy là xong rồi, bị đánh rồi. Nhưng không, anh đã thả tôi đi, những lời nói của anh đã bảo vệ danh dự của tôi, khơi dậy trong tôi muốn làm người tốt thực sự. Một ngày nọ, khi nhìn thấy tôi co ro vì giá rét, một phụ nữ trở về nhà mang cho tôi mấy chiếc áo. Sau đó tôi phát hiện trong túi áo có rất nhiều tiền. Lúc đó tôi rất đói, rất muốn giữ lại số tiền này, nhưng ánh mắt của anh hiện lên làm tôi thay đổi suy nghĩ. Tôi đã mất cả ngày trời để tìm được nhà người phụ nữ nọ. Họ đã rất ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi, gia đình họ đã mất đi đứa con gái bé nhỏ và tôi đã may mắn trở thành con nuôi của họ. Cuộc sống của tôi từ đó tốt hơn, tôi đã được đi học và giờ đây tôi trở thành giáo viên". 
Đúng là cậu ta! Quả là một niềm vui ấm áp. Tôi thầm cảm ơn may mắn vì đã không vô tình hủy hoại một con người. Giờ đây đứng trên bục giảng, chắc chắn cậu bé ăn xin năm xưa sẽ nói với học sinh của mình rằng: "Chỉ có thành thật mới mang lại hạnh phúc!"

Thông minh là hiểu người, khôn ngoan là hiểu mình

Trải qua đợt dịch bệnh chưa từng có này, chỉ những người hiểu bản thân, ý thức tự tránh những điều sai lầm cơ bản dưới đây mới có thể tiến về phía trước, vượt xa người khác:
Người có tính tự mãn
"Tự mãn" là một trong những nguyên nhân đe dọa đến sự phát triển của cá nhân. Sự tự mãn sẽ khiến bạn ngày càng chủ quan, ảo tưởng về bản thân, từ đó tụt hậu và trở thành kẻ "ếch ngồi đáy giếng".
Về cơ bản, người có tính tự mãn nhận thức mù quáng và sai lầm về bản thân. Họ không lắng nghe lời nói của người khác, mà chỉ tập trung vào suy nghĩ và tâm lý của chính họ. Đó là khởi đầu của một người không thể thành công.
Không hiểu chính bản thân mình
Thông minh là hiểu người, khôn ngoan là hiểu mình: Người tránh được 4 sai lầm hại thân này, sau dịch bệnh nhất định đời lên hương - Ảnh 1.
Lão Tử từng nói: "Hiểu người khác là thông minh, hiểu được chính mình mới là bậc "thánh nhân". Những người khôn ngoan thực sự nhận ra được sự thật rằng, muốn chiến thắng trong cuộc đời phải biết người biết ta, trong đó, hiểu được chính bản thân mình còn quan trọng hơn việc hiểu về người khác.
Chỉ những người hiểu đầy đủ điểm mạnh và điểm yếu của bản thân, mới có thể biết bắt đầu tìm kiếm thành công từ đâu. Ngôi nhà cao phải có móng vững chắc, hiểu rõ về bản thân mình chính là xây một cái móng thật chắc cho sự phát triển về sau.
Những người không có khả năng tự nhận thức về bản thân cũng như một ngôi nhà móng yếu. Một khi gặp bão gió sẽ chẳng thể vững vàng. Một khi thất bại, họ thường không suy nghĩ lại về những điều bản thân đã làm, không rõ nguyên nhân. Một người như vậy sẽ không thể tiến bộ, cuộc đời họ sẽ chỉ rơi vào ngõ cụt.
Người giao tiếp kém
Ngoài những đồng nghiệp thân thiết làm việc chung bao nhiêu năm, Hoàng chẳng dám bắt chuyện hay tiếp xúc với một ai trong công ty. Đặc biệt là mỗi khi gặp gỡ sếp, dù chỉ là một cái gật đầu lịch sự Hoàng cũng ngại ngùng, chỉ biết cúi mặt đi thẳng. Anh chỉ biết làm tốt công việc của mình mỗi ngày.
Ngược lại, Công luôn thoải mái chào hỏi sếp, thậm chí mạnh dạn tự ứng cử mình hỗ trợ sếp gặp gỡ khách hàng, hỏi thăm công việc của người này, vui vẻ giúp đỡ người kia khi có thể.
Thế nên, dù đã làm hơn 5 năm, sếp vẫn chẳng nhớ nổi Hoàng là ai. Trong khi đó, Công liên tục được giao dự án quan trọng, có nhiều cơ hội để chứng tỏ năng lực bản thân?
Kỹ năng giao tiếp đóng vai trò rất quan trọng trong cuộc sống hàng ngày. Có những người, chỉ nhờ giao tiếp khéo léo, khôn ngoan mà thăng tiến. Trong giao tiếp giữa, bạn cần học cách phân biệt những hoàn cảnh khác nhau để có những điều chỉnh cho phù hợp. Đồng thời, chúng ta cũng phải chú ý đến vai trò của đối phương trong giao tiếp và nắm bắt quy mô, mục đích của cuộc trò chuyện để có cách ứng xử.
Nếu bạn thường xuyên nói những lời không phù hợp, không những không làm mọi người cảm thấy hài hước, mà họ còn phàn nàn về sự ngốc nghếch của bạn. Hãy nhớ rằng: Nói hay hơn hay nói, và nếu bạn chưa thể "nói hay" thì tốt nhất là nên im lặng.
Thiếu tử tế đối với người khác
Thông minh là hiểu người, khôn ngoan là hiểu mình: Người tránh được 4 sai lầm hại thân này, sau dịch bệnh nhất định đời lên hương - Ảnh 2.
Trong cuộc sống, việc sống tử tế rất quan trọng. Chúng ta phải sống tử tế, đồng thời cũng phải bảo vệ và tôn trọng sự tử tế của người khác. Những người khôn khéo sẽ luôn quan tâm đến cảm xúc của người khác và sẽ không để người khác cảm thấy bị xúc phạm.
Một số người ít có khả năng kiểm soát cảm xúc của bản thân. Họ dễ kích động, trút cảm xúc của bản thân lên người khác, luôn cho rằng người khác là nguyên nhân gây ra sự khó chịu.
Từ góc độ khác, những người dễ tức giận là những người thiếu tự tin. Những người có tính cách này làm việc kém hiệu quả, bởi họ để cảm xúc chi phối quá nhiều. Trước một biến cố họ dễ hoang mang, rối bời, vì thế khó có quyết định sáng suốt, tự chủ, khó đứng dậy khi vấp ngã. Đôi khi họ tự làm vỡ các mối quan hệ của mình.
Ngược lại, những người luôn muốn thể hiện sự vượt trội của họ trước người khác có thể vô tình trở nên vô duyên, thậm chí xúc phạm nỗi đau của người khác trong nhiều trường hợp. Thật vô cùng thiếu tôn trọng khi xây dựng hạnh phúc của riêng bạn trên sự đau khổ của người khác.
Tổng hợp

Giải quyết vấn đề

Nhà hiền triết Trang Tử đã từng kể một câu chuyện như sau: Trước đây, có một người nhát như cáy, một lần anh ta vô tình nhìn thấy bóng của mình rồi nghĩ rằng nó là một con quỷ nào đó đang quấy phá, anh ta liền bỏ chạy vì sợ hãi. Càng chạy, cái bóng càng đuổi theo, và cuối cùng anh ta chết vì kiệt sức.
Cuộc sống của chúng ta cũng vậy, có thuận cảnh thì cũng có nghịch cảnh, ai cũng đều sẽ tìm thấy cái bóng của mình dưới ánh mặt trời.
Một người thực sự thông minh không bao giờ coi việc trốn tránh là một cách để đối phó với các vấn đề.
Người tầm thường chạy trốn vấn đề, người thông minh giải quyết vấn đề, người kiệt xuất triệt tiêu vấn đề - Ảnh 1.

1. Người tầm thường trốn tránh vấn đề

Trên đời này luôn tồn tại một số người nghèo nàn về tư duy và giỏi nhất trong việc trốn tránh. Chạy trốn thực ra không thể giải quyết triệt để vấn đề, mà chỉ là tạm đẩy vấn đề về phía sau mà thôi.
Một người không khéo ăn khéo nói thì cho dù có thay đổi môi trường cũng không nâng cao khả năng xã giao của họ. Một người không biết nấu ăn, có thay mới nhiều dụng cụ nấu bếp cũng không thể khiến họ trở thành đầu bếp được.
Người thích trốn tránh xem ra có vẻ thảnh thơi, nhưng thực sự là họ đang tự thu nhặt thêm vấn đề. Khi nhiều vấn đề bị tồn đọng, rồi cũng đến lúc họ phải đối mặt với nó, lúc này áp lực mà họ phải chịu sẽ lớn hơn nhiều so với lúc ban đầu.
Trốn tránh vốn dĩ là bản năng của bất kì loài sinh vật nào. Nhưng khi trốn tránh trở thành thói quen, về sau gặp phải bất kỳ 1 vấn đề nào đó, cách mà người ta nghĩ đến đầu tiền là trốn tránh thay vì suy nghĩ làm thế nào để giải quyết vấn đề.
Một nhà tâm lý học đã từng nói: "Bạn không thể giải quyết vấn đề, bạn sẽ trở thành một vấn đề". Việc hôm nay để đến ngày mai, sớm muộn gì bạn cũng bị chính thói quen ấy đè bẹp đến nghẹt thở.
Người tầm thường chạy trốn vấn đề, người thông minh giải quyết vấn đề, người kiệt xuất triệt tiêu vấn đề - Ảnh 2.

2. Người thông minh giải quyết vấn đề

Người thông minh sẽ không chọn cách trốn tránh hay thỏa hiệp khi gặp khó khăn, họ sẽ nhận ra vấn đề và tìm cách giải quyết ngay lần đầu tiên.
Những người có đầu óc linh hoạt rất giỏi trong việc chủ động phát hiện ra vấn đề và tìm giải phá cho chính mình.
Trong cuốn "Đạt sinh" của Trang Tử có 1 câu chuyện thế này: Một ngày nọ, Khổng Tử muốn tới nước Sở, trên đường đi có gặp một ông lão lưng gù đang bắt ve sầu, động tác nhẹ nhàng linh hoạt tựa như nhặt một thứ gì đó trên mặt đất. Khổng Tử hỏi ông lão: "Thật là điêu luyện quá đi! Xin hỏi tiên sinh có bí quyết gì không?" Ông lão đó nói: "Lão có cách của lão. Mặc dù cây gậy rất dài, con ve sầu cũng leo lên rất cao, khó mà dính chuẩn xác được ngay, nhưng lão đã kiên trì luyện tập. Sau 5, 6 tháng, lão có thể bắt ve nhẹ như nhặt đồ trên đất. Khi dính ve sầu, lão sẽ đứng vững như một cái cây, cánh tay cầm gậy như một nhánh của cây đó vậy.
Mặc dù đất trời rộng lớn, cảnh vật trước mắt rất nhiều, nhưng lão chỉ chuyên tâm chú ý đến đôi cánh của con ve sầu. Tuyệt đối không vì vạn vật xung quanh mà phân tâm, lẽ nào lão không thể thành công chứ!".
Khi một người khôn ngoan đối mặt với một vấn đề, giống như ông lão lưng gù bắt ve, tâm trí suy nghĩ phân tích vấn đề và đôi tay giải quyết vấn đề. Khi vấn đề nhất thời gặp khó khăn, họ sẽ cố gắng gấp trăm nghìn lần để khắc phục và nâng cao bản thân.
Một người mạnh mẽ như vậy, làm sao không thành công nhỉ?
Người tầm thường chạy trốn vấn đề, người thông minh giải quyết vấn đề, người kiệt xuất triệt tiêu vấn đề - Ảnh 3.

3. Người kiệt xuất triệt tiêu vấn đề

Khổng Tử nhìn thấy con ve sầu, nhưng Trang Tử nhìn thấy lại là con rùa. Trong "Thu thủy" ghi lại câu chuyện Trang Tử câu cá ở Bộc Thủy.
Trang Tử thong dong thả câu bên Bộc Thủy, lúc này hai đại phu của Sở quốc nói với ông: "Quân vương của chúng tôi muốn mời ngài giúp Quân vương trị vì giang sơn".
Trang Tử vẫn thả câu và chậm rãi hỏi: "Ta nghe nói nước Sở có một con rùa đã sống ba nghìn năm. Sau khi nó chết, Sở vương bọc nó trong gấm lụa và đặt trong một chiếc hộp trúc quý giá rồi đặt tại ngôi đền.
Hai vị đại nhân, các ngài cho rằng rùa thần muốn chết để tận hưởng vinh hoa phú quý hay muốn sống vui vẻ tung tăng trong hố bùn? "
Hai vị đại phu dường như hiểu ra điều gì đó, họ trả lời Trang Tử: "Con rùa này hiển nhiên là muốn tung tăng trong bùn hơn".
Trang Tử nói: "Vậy hai ngài hãy mau quay về đi, ta cũng chỉ muốn làm một con rùa trong hố bùn đó thôi."
Trang Tử thân là một nhà hiền triết, hiểu cuộc sống hơn bất kỳ ai. Ông biết mình bản thân mình sống đơn giản, không thích hợp với trò chơi đấu đá vương quyền, càng không thể dành cả cuộc đời trong chiếc lồng son do người giàu tạo ra. Ông chỉ muốn cuộc sống tự do tự tại, hòa mình với thiên nhiên, với đạo.
Nhà triết gia Trung Quốc Feng Youlan đã nói về Trang Tử như thế này: Sự khôn ngoan của Trang Tử nằm ở chỗ: "Ông không giải quyết vấn đề, mà triệt tiêu vấn đề". Với Trang Tử, nhiều vấn đề trên thế giới thực sự không phải là vấn đề.
Trong "Tiêu dao du" Trang Tử viết: "Trí lực nhỏ không thể so sánh với trí lực lớn; cuộc đời ngắn không thể so sánh được với cuộc đời dài". So với sự rộng lớn của vũ trụ, kiến thức của con người chỉ là một thứ kiến thức nhỏ bé, và cuộc đời ngắn ngủi cũng chỉ như một năm mà thôi.
Trong thế giới này, ai cũng chỉ như một đứa trẻ sơ sinh, không thể dự đoán được rồi chúng ta sẽ gặp phải điều gì, cũng không thể khẳng định rằng cuộc sống của chúng ta sẽ mãi suôn sẻ. Vậy nên, người đáng được ca ngợi phải là người dám vượt qua giông bão chứ không phải trốn tránh đợi bão giông qua đi.
-ST-