Vẫn thích như ngày nào, những đóa tầm xuân dễ thương...
HIền hòa thơm ngát, khoe sắc trong nắng sớm...
Nghe bài hát Đánh thức Tầm Xuân lại nhớ đến,
Một thời xưa cũ dấu yêu...
Bỗng muốn thả hồn theo gió!
Ngân nga lời kinh nguyện trong chiều.
Cảm tạ ngợi khen và cứ sống mến yêu...
192 ví tiền đã được thả rơi một cách có chủ ý để thử lòng trung thực của con người...
Mới đây, tờ tạp chí gia đình của Mỹ Reader’s Digest đã thực hiện một khảo sát nhỏ để tìm hiểu xem thành phố du lịch nổi tiếng nào có người dân trung thực nhất. Họ đã chuẩn bị sẵn 192 chiếc ví đựng tiền và đem đến các thành phố du lịch nổi tiếng nhất, giả vờ thả rơi trên đường phố của tổng cộng 16 thành phố.
Trong ví có các giấy tờ tùy thân cho biết tên tuổi, số điện thoại của chủ nhân chiếc ví, ngoài ra còn có ảnh gia đình, những phiếu mua hàng giảm giá và các tấm danh thiếp. Trong ví còn có số tiền tương đương 50 đô la Mỹ (khoảng hơn 1 triệu VND) đã được đổi ra tiền địa phương.
Đến mỗi thành phố, họ lại giả vờ làm rơi 12 chiếc ví ở các địa điểm khác nhau như công viên, siêu thị, vỉa hè… và chờ đợi xem sẽ có bao nhiêu chiếc ví được trả lại.
Kết quả khá thú vị:
Người dân ở thành phố Helsinki, Phần Lan là trung thực nhất. Trong số 12 chiếc ví bị rơi, có tới 11 chiếc ví được trả lại.
Có 9/12 chiếc ví bị rơi ở thành phố Mumbai, Ấn Độ được đem trả cho chủ nhân. Như vậy, Mumbai về nhì về mức độ trung thực của người dân.
Có 8/12 chiếc ví được người dân thành phố Budapest, Hungary đem trả cho người đánh mất. Budapest đứng thứ 3.
Đồng hạng 3 còn có thành phố New York, Mỹ với 8 chiếc ví được trả lại.
Người dân thành phố Moscow, Nga đứng thứ 4 với 7 người trung thực trả lại ví và 5 người “tiện tay cầm hộ”.
Đồng hạng 4 với Moscow là thành phố Amsterdam của Hà Lan.
Một nửa số dân ở thành phố Berlin, Đức là người trung thực với 6/12 chiếc ví đánh rơi được đem trả. Berlin đứng thứ 5.
Đồng hạng 5 là thành phố Ljubljana của Cộng hòa Slovenia (một đất nước thuộc Nam Âu).
Ở vị trí thứ 6 là thành phố London, Anh với 5/12 người trả lại ví.
Đồng hạng 6 là người dân ở thành phố Warsaw của Ba Lan. Họ có vẻ cũng thích việc “cầm hộ” với 7/12 chiếc ví mất hẳn tung tích.
Kết quả khá thất vọng khi chỉ có 4/12 người nhặt được của rơi ở thành phố Bucharest, Romania đem trả cho người bị mất. Bucharest đứng thứ 7 về mức độ trung thực.
Đồng hạng 7 là thành phố Rio de Janeiro của Brazil.
Điều bất ngờ nhất là ở một thành phố nổi tiếng phát triển và văn minh như Zurich, Thụy Sĩ, người dân cũng không hoàn toàn trung thực. Chỉ có 4/12 chiếc ví được trả lại. Zurich cũng đứng ở vị trí thứ 7.
Thành phố Prague, Cộng hòa Séc đứng ở vị trí thứ 8 với 3/12 người trung thực.
Thành phố du lịch nổi tiếng của Tây Ban Nha - Madrid có lẽ sẽ khiến nhiều du khách thất vọng với chỉ 2 người trả lại ví. Madrid đứng ở vị trí thứ 9.
Tỉ lệ nhận lại ví thấp nhất thuộc về thành phố Lisbon, Bồ Đào Nha với duy nhất một chiếc ví được trả lại. Lisbon đứng ở vị trí chót bảng về mức độ trung thực của người dân.
Như vậy, với 192 chiếc ví đánh rơi, có tổng cộng 90 chiếc ví được trả lại, tỉ lệ nhận lại ví trung bình ở mức 47%. Vì vậy, khi đánh rơi ví, nhìn chung, du khách vẫn có thể hy vọng sẽ được nhận lại, nếu trong ví có đầy đủ thông tin về vị chủ nhân.
Bích Ngọc
TheoBI
Thành Cát Tư Hãn
Bức tượng khổng lồ người anh hùng dân tộc Mông Cổ - Thành Cát Tư Hãn là bức tượng người cưỡi ngựa lớn nhất trên thế giới hiện nay và là địa điểm thu hút khách du lịch lớn nhất ở Mông Cổ.
Đối với thế giới bên ngoài,Thành Cát Tư Hãnlà một chiến binhMông Cổđáng sợ, ông đã chinh phục một nửa thế giới vào thế kỷ 13. Người ta nhớ đến Thành Cát Tư Hãnbởi sự tàn bạo và hủy diệt của ông. Thành Cát Tư Hãn đã thảo phạt khắp các khu vực, chinh phục nhiều nơi, đó cũng là nguyên nhân dẫn đến cái chết của 40 triệu người.
Tượng Thành Cát Tư Hãn
Mặc dù vậy, đối với người dân Mông Cổ thì ông được xem là một người anh hùng dân tộc, một hình tượng lớn trong cuộc sống và là biểu tượng củanền văn hóaMông Cổ.Thành Cát Tư Hãnthành lập đế quốc Mông Cổ và trở thành đế chế xâm lược lớn nhất trong lịch sử, làm sống lại “con đường tơ lụa”, hợp nhất các bộ tộc chiến tranh và có công lớn trong việc củng cố vị trí của Mông Cổtrên bản đồ thế giới.
Hiện ở Mông Cổ đã xuất hiện rất nhiều các di tích và các kỷ vật vềThành Cát Tư Hãnđược dân địa phương gọi là “Chinggis Khaan”. Sân bayquốc tếchính củaMông Cổở Ulaanbaatar cũng được đặt tên là Sân bayQuốc tếThành Cát Tư Hãn.
Không chỉ vậy, tên Thành Cát Tư Hãn còn được dùng để đặt tên cho trường Đại học, cho khách sạn. Khuôn mặt củaThành Cát Tư Hãncó thể được nhìn thấy trên các mặt hàng thiết yếu hàng ngày, từ rượu tới các sản phẩm bánh kẹo, và cả trên tờ tiền…
Bức tượng khổng lồ Thành Cát Tư Hãn được xây dựng giữa thảo nguyên bao la
Năm 2008, một bức tượng khổng lồ mô phỏng hình ảnh Thành Cát Tư Hãn đang cưỡi trên lưng ngựa đã được dựng lên bên bờ sông Tuul ở Tsonjin Boldog, cách thủ đô Ulaanbaatar 54km về phía Đông, theo truyền thuyết chính ở nơi đây Thành Cát Tư Hãn đã tìm thấy cây roi vàng.
Bức tượng có chiều cao 40m và được bọc bởi 250 tấn thép kháng gỉ. Bức tượng được đặt trên đỉnh của một tòa nhà cao tới 10 mét, với 36 cột lớn tượng trưng cho 36 vị vua quan. Bức tượng được đặt hướng về phía Đông, đó chính là nơi sinh của Thành Cát Tư Hãn.
Bên trong bức tượng hai tầng này, du khách có thể nhìn thấy một mô hình chiếc roi vàng huyền thoại củaThành Cát Tư Hãn, các món ăn thịt ngựa, khoai tây truyền thống đặc trưng, hay thú chơi bi-da.
Ngoài ra, du khách có thể lên hội trường triển lãm bằng thang máy được lắp đặt phía sau lưng ngựa, tiếp đó có thể đi bộ đến phần đầu của con ngựa qua ngực và cổ ngựa, tại đây, du khách có thể lia tầm mắt ra xa ngắm nhìn phong cảnh đất trời tuyệt đẹp.
Bức tượngThành Cát Tư Hãn ở Mông Cổ được xem là bức tượng người cưỡi ngựa lớn nhất thế giới hiện nay.
Có dịp về thăm cố đô, đừng quên thưởng thức mấy món chè này nhé!
Nếu Hà Nội có 36 phố phường thì Huế lại ấn tượng với thực đơn chè 36 món. Với vị ngọt thanh hấp dẫn của các loại chè từ sang trọng tới bình dân khiến du khách nếm thử một lần sẽ lưu luyến khôn nguôi.
Huế không chỉ thu hút bởi vẻ đẹp trầm mặc, rêu phong của các đền đài, lăng tẩm, mà khi đến đây, du khách còn bị cuốn hút bởi kho tàng văn hóa ẩm thực phong phú, đa dạng bậc nhất Việt Nam. Trong đó, chè Huế được coi là món ăn “nằm lòng” của nhiều du khách khi đến với vùng đất cố đô.
Chè Huế thu hút thực khách ở hương vị thơm ngon và trình bày đẹp mắt. Ảnh: khamphahue
Sẽ chẳng bao giờ đủ bụng để nếm trải hết các vị ngon trong thực đơn chè Huế. Bởi nếu chỉ tính riêng chè cung đình đã có đến 36 loại, mỗi loại một hương vị riêng. Nếu thích vị ngọt bùi, thơm mát, bạn có thể chọn chè hạt sen, chè đậu xanh, còn nếu thích trái cây thì chè xanh dứa, chè hạt lựu, chè môn sáp vàng, chè bông cau là lựa chọn tuyệt vời.
“Độc nhất vô nhị” trong các món chè cung đình Huế phải kể đến chè bột lọc thịt heo quay. Chỉ mới thoáng nghe tên cũng đã gợi cho bất cứ ai cảm giác thích thú muốn thưởng thức ngay mùi vị của món ăn lạ lẫm này. Đó là món chè giòn dai pha lẫn vị ngọt thanh của đường phèn và béo ngậy của thịt quay, rất lạ miệng.
Chè sen có vị ngọt thanh và thơm mát.Ảnh: khamphahue
Chè cung đình không chỉ hấp dẫn ở hương vị tự nhiên, tinh túy tiết ra từ nguyên liệu nấu mà còn ấn tượng bởi cách bài trí đẹp mắt cùng hương thơm quyến rũ. Chỉ hai chữ “cung đình” cũng đủ để toát lên sự tinh tế, cầu kỳ trong cách chế biến. Để rồi khi cầm trên tay ly chè Huế, du khách bỗng trở nên chậm rãi, nhâm nhi vị ngon, thơm, bùi, ngọt hòa quyện trong từng loại hạt, chén chè. Nhiều du khách trong và ngoài nước thường tìm đến các quán chè cung đình trên đường Nguyễn Huệ để được thưởng thức trọn vẹn một không gian xưa với hương vị chè rất Huế.
Cũng như ẩm thực Huế được chia thành hai nhánh, ẩm thực dân gian và ẩm thực cung đình, chè Huế vì thế cũng có hai nửa. Bên cạnh chè cung đình, các món chè dân gian bình dị được nhiều du khách tìm đến. Nói là chè bình dân nhưng không phải vì thế mà thiếu đi sự chăm chút tỉ mỉ của bàn tay người nấu. Cũng có nguồn gốc từ chè cung đình nhưng các bước rườm rà trong khâu chế biến đã được lược bỏ, tiến đến gần khẩu vị người dân, nhờ đó mà các loại chè bình dân được nhiều người ưa chuộng.
Chè tía, một trong những món ăn yêu thích ở Huế -Ảnh: khamphahue.
Bạn có thể tìm được hàng trăm món chè bình dân hấp dẫn như chè bắp, chè trôi nước, chè kê, chè khoai sọ, chè đậu ván, chè đậu đỏ, chè thập cẩm, chè khoai môn, chè khoai mài, chè hột é... ở các quán trên đường Hùng Vương, Trần Phú, Phan Bội Châu, Trương Định.
Mặc dù các quán chè này khá đông khách nhưng không hề có cảnh xô bồ thường thấy khi bạn đi ăn tại Huế. Không cầu kỳ nhưng nét dịu dàng, tao nhã dường như đã ăn sâu vào văn hóa ẩm thực và con người nơi đây. Cứ thế mà người đi ăn nhẹ nhàng, từ tốn, múc chè từ chén nhỏ rồi dùng thìa nhâm nhi từng ngụm, cảm nhận vị ngọt thanh, nhè nhẹ nơi cuống họng. Ly chè Huế chẳng bao giờ đầy ắp như ở những nơi khác mà thường được múc lưng chừng ly, thêm một ít đá bào trắng muốt bên trên, đủ để người ăn thòm thèm và muốn ăn thêm ly nữa.
Hấp dẫn và thơm ngon là thế, nhưng nếu rủ cả nhóm bạn 4 – 5 người đi cùng, bạn sẽ chẳng tiêu hết trăm ngàn đồng cho một chầu chè no bụng. Dù mùa đông hay mùa hè, chè vẫn luôn là thứ thức uống đãi bạn tuyệt vời mà Huế dành tặng cho du khách.
-ST-
Làm Sao Để Áp Huyết Không Cao ?
BS Nguyễn văn Hoàng.
Cái ống màu vàng (aorta) là đại động mạch, máu bơm vào đó từ tâm thất trái (left ventricle) Aortic valve chận không cho máu đã bơm ra bị dội về.
Mấy hôm nay "chiến đấu" với Đàm "cao máu" nên nhân tiện chúng tôi xin viết vài hàng phiếm luận về cao áp huyết. Có những kiến thức trong bài này vô cùng căn bản, nếu quý vị nào biết qua rồi xin miễn thứ cho. Bên dưới là một bài viết cũ, tựa đề là "Nhức đầu", nhưng cũng ít nhiều liên quan đến áp huyết".
Bây giờ chúng ta bắt đầu vào năm thứ nhì của đại học y khoa, môn sinh lý học. Tuy sinh lý đây chỉ có nghĩa là cái nguyên lý của sự sống, không có nghĩ là "sinh lý" kiểu sương sương của phòng the, nhưng cũng hứng thú vô cùng.
Đầu tiên, chắc ai cũng biết người Việt mình thường nói áp huyết của một người là "mười lăm tám" (15/8) hay mười bảy chính (17/9), còn ở Úc thì người ta nói 150/80, hay 170/90. Vậy các con số ấy là gì?
Lấy ví dụ áp huyết một người là 120/80, thì có nghĩa là áp suất máu trong động mạch là 120mm thủy ngân và 80 mm thủy ngân, tức là có hai con số để đo áp suất trong động mạch, một số trên và một số dưới. Chúng tôi có xem qua tự điển trong google, họ ghi rằng systole là sự thu súc của trái tim, nó cũng "dễ hiểu" như nghe tiếng LaTinh. Thôi thì mình gọi số trên là systole (hay systolic blood pressure) và số dưới là diastole (hay diastolic blơd pressure) cho nó giống tiếng... Mỹ hơn tiếng La Tinh.
Coi vậy chớ không phải ai cũng biết tại sao áp huyết của ta lại có số trên, systole, và số dưới, diastole. Số là trái tim chúng ta có hai thì, bóp vô và phồng ra. Khi tim bóp vô, máu phọt vào động mạch, khi tim phồng ra, thì máu từ tĩnh mạch chảy vô tim, còn máu từ động mạch thì không chảy ngược vô tim vì các valve tim chận sự hút ngược máu từ động mạch. Vây con số trên của áp huyết là áp suất của máu trong động mạch khi tim bóp vô, đẩy máu vào động mạch và số dưới là khi tim nhả ra, hay phồng ra. Khi máu được bơm vào động mạch, áp suất tăng cao, nên con số trên cao, còn khi tim nhả ra, không bơm vô động mạch thì áp suất thấp xuống, nên ta có systole cao hơn diastole.
Bây giờ mình tìm hiểu xem làm sao mà người ta đo máu, nguyên tắc để biết số trên và số dưới của áp huyết như thế nào.
Không biết các vị thần y của phương Đông có ngón tay nhạy cảm thế nào, nhưng theo Tây học thì nguyên lý của nó căn bản nhưng cũng khá ảo diệu.
Đầu tiên chúng ta nên biết sơ về hiện tượng turbulence, tức là sự náo động, lộn xôn, mất trật tự. Đôi khi bà con đứng cạnh một dòng sông bát ngát, lượng nước trôi theo dòng hàng ngàn thước khối mỗi giây, nhưng vẫn không nghe tiếng ầm ầm. Nhưng khi bà con mở một vòi nước phông-tên trong nhà, lượng nước chảy chỉ là hạt cát trong sa mạc so với dòng sông, nhưng lại nghe xì xì rất lớn.
Tại sao vậy? Nhưng khi vặn rôbinê lỏng thêm một chút thì lại không nghe xì xì ì xèo như trước. Tại sao vậy?
Khi nước chảy trong dòng sông những phân tử nước chảy trật tự, lớp trên theo trên, lớp dưới theo dưới, như dòng xe chạy êm đềm trên xa lộ. Nhưng trong ống nước, khi từ ống lớn chảy qua cái vòi nhỏ thì ở chổ miệng vòi nhỏ, các phân tử nước không còn được chảy lớp lang như trước mà những đứa ở phía ngoài bị chạm vào thành ở chỗ ống hẹp, khiến nó dội lại, cuộn lên cuộn xuống, va chạm lẫn nhau, như cả đoàn xe hơi đang chạy trên freeway 6 lane thì không sao, nhưng bỗng bị chui vô 1 lane, thì cụng nhau chát chúa, tạo nên tiếng động.
Áp dụng nguyên tắc này, người ta bơm cái cuff (cái vòng bơm hơi chung quanh cánh tay khi đo máu) lên quá áp xuất của máu. Lúc ấy đông mạch sẽ bị chẽn cứng lại, như kẹt xe, không có tiếng động gì cả. Rồi tư từ người ta giảm cáp suất trong cuff.
Đến một lúc nào đó thì áp xuất bên ngoài tương đương với áp suất bên trong động mạch, và rồi sau đó giảm tiếp, hơi thấp hơn áp động mạch một tí. Khi ấy, máu trong động mạch bắt đầu có cơ hội chui qua một lỗ nhỏ trong động mạch khi tim bóp lại, như đường 6 lane chui vào 1 lane, tạo nên hiện tượng turbulence của máu, nghĩa là các phân tử máu va chạm nhau, như nước chảy từ ống lớn chui qua lỗ nhỏ. Nó sẽ tạo ra tiếng "xì, xì", mỗi khi tim bóp vào, bơm máu. Tiếng xì đầu tiên mà người đo máu nghe được chính là số bên trên của áp huyết, hay systole.
Tiếng xì xì đồng nhịp với sự co thắt của tim tiếp tục nhịp cho đến khi áp suất bên ngoài, tức là áp suất của cái cuff vòng cánh tay mình, giảm xuống đến mức độ bằng hoặc thấp hơn áp suất của động mạch khi tim phồng ra, hay nhả ra. Lúc ấy thì hiện tượng đường 6 lane chui vô 1 lane không còn nữa, xe chạy thong thả trong 6 lane xuyên xuốt, không đụng ầm ầm, không có turbulence, và do đó không còn tiếng "xì nữa. Tiếng xì cuối cùng chính là diastole.
Người đo máu mắt thì ngó cột thủy ngân, tai thì nghe các tiếng xì xì (nhưng thường thì nghe như "tục tục" hay "bịch , bịch"). Họ ghi nhận áp suất ở tiếng "bịch" đầu tiên, gọi là số trên, systole, và tiếng bịch cuối cùng, là số dưới, diastole.
Thế là xong phần nguyên lý đo áp huyết. Vậy thì áp huyết bao nhiêu là vừa?
Người ta thường nói 120/80 là trung bình. Các bà, các cô VN hay Á đông hễ thấy áp huyết 106/62, chẳng hạn, thì xanh mặt.
"Ôi, tui thiếu máu", "ôi, tui bị áp huyết thấp, chóng mặt wá, nhức đầu wá"
Ngay cả nhiều BS cũng hát bè theo, "ồ áp huyết của chị hơi thấp"
Rầu thấy mồ luôn, chẳng thiếu máu cũng chẳng bị áp huyết thấp chi cả.
Thưa bà con, nhiệm vụ của trái tim là làm sao bơm máu đi châu thân, đến "tiền tuyến" hay mô ngoại vi như ngón tay, ngón chân, một cách hiệu quả. Con voi bự như cái đình, ắt cần trái tim bơm rất mạnh, áp huyết cao, mới đẩy máu tới cái chóp đuôi của nó được. Còn con chuột lắt thì nhỏ xíu, có cần cái máy bơm khổng lồ với công suất của trái tim con voi, áp huyết của con voi chăng? Dĩ nhiên là không.
Tây y bắt nguồn từ người phương Tây, ông nào bà nấy như con voi, còn mình thì chỉ hơn con chuột lắt một chút. Con số 120/80 là trung bình cho người Tây Phương nhưng không phải như vậy mới là chuẩn. Người đàn bà, con nít, áp huyết thấp hơn như vậy là thường, chẳng bệnh hoạn gì cả. Chỉ khi nào áp huyết của mình bình thường khoảng 145/95, nay bỗng tuột cái rẹt xuống còn 90/45, thì lúc ấy mới có vấn đề. Vậy thì áp huyết bao nhiêu thì gọi là cao, bao nhiêu là thấp?
Theo sách y, nếu con số trên từ 140 trở lên, hoặc con số dưới từ 90 trở lên thì là áp huyết cao. Nhưng định nghĩa này chỉ có tính tương đối. Còn nếu con số trên dưới 80, con số dưới dưới 40 thì thấp.
Câu hỏi kế tiếp của quý vị là sao áp huyết của tui là 178/67, vậy thì cao hay thấp?
Số trên thì cao, số dưới thì dưới trung bình.
Đây là hiện tượng cao áp huyết thưòng thấy ở người cao niên. Quý vị sẽ thấy cái gap, sự cách biệt giữa số trên và số dưới khá xa(nếu áp huyết 120/80 thi sự cách biệt giữa hai con số là 40mmHg (thủy ngân)), trong trường hợp áp huyết 178/ 67 thì sự cách biệt đến 111mmHg, khác quá xa. Tại sao như vậy? Vấn đề không nằm ở trái tim mà ở động mạch. Khi ta còn trẻ, động mạch mềm, dễ co giãn. Khi tim bóp cái xịt, máu phọt ra, động mạch sẽ chiều ý mà nở ra dễ dàng, do đó tuy khi tim đập áp huyết có cao hơn khi tim nhả ra, như không tăng quá cao.
Người già, động mạch của họ như cái ống nước cao su bị phơi nắng hàng mấy chục năm trường (như thôi, chớ đương nhiên động mạch thì không phơi nắng được), nó so cứng lại, mất tính mềm dẽo, đàn hồi. Và thế là khi trái tim bóp cái xịt, động mạch không thèm nở ra, khiến lòng mạch chật chội, áp huyết tăng cao. Nhưng khi tim nhả ra, không bóp máu, thì động mạch dù sơ cứng cũng không ảnh hưởng đến áp suất vì không bị máu bơm thêm vào. Do sự sơ cứng của động mạch trong người già, quý cao niên thường có systole, con số trên cao, và cách biệt giữa số trên và dưới khá xa. Nói đây là bệnh cao áp huyết cũng được, nhưng nhìn hiện tượng cao áp huyết này như một lẽ thường của sự lão hóa thì cũng không sai. Hầu như, chỉ hầu như, đương nhiên già thì bị.
Những người tập thể thao nhiều, đông mạch co giãn hoài, cộng với đời sống điều độ, thì ít bị sơ cứng động mạch hơn. Ngày xưa người ta quan niệm áp huyết (systole) của một người già bằng với số tuổi của họ cộng với 100. Nghĩa là nếu cụ 75, có áp huyết 175 (số trên) là chuyện thường ngày ở huyện.
Quan niệm ấy vẫn đúng, nhưng nay người ta thấy rằng nếu làm áp huyết của cụ giảm xuốg thì cụ sống lâu hơn một chút. Vậy áp huyết hại ta như thế nào? Rầu nhất hạng là người thường không hiểu về tác hại của áp huyết, hở mỗi chút là mỗi lo. Áp huyết của một người, trong một ngày, lên xuống ì xèo, không thể vì một lần đo thấy 178/99 rồi xanh mặt chao dao, tưởng như mình sắp đứt gân máu. Khi ta nóng giận, tức tối, đau đớn, khó chịu, thiếu ngủ, căng thẳng, áp huyết đều tăng. Nhưng áp huyết cao chỉ có hại nếu nó cao trường kỳ. Nó sẽ làm hư hao động mạch. Vì bộ phận nào của ta cũng đều cần máu nuôi dưỡng, mạch dẫn đến cơ quan nào hư thì cơ quan đó "dẹo niền" luôn. Mạch lên não hư thì tai biến mạch máu não, tức là stroke, mạch dẫn đến (bắp thịt của) tim hư thì bị nhồi máu cơ tim. Mạch dễn đến mắt hư thi... đui. Mạch dẫn đến dương vật hư thì... liệt. Đơn giản chừng ấy. Vậy làm sao để áp huyết không cao?
Trước khi dùng thuốc thì tập thể dục, thể thao, ăn uống vừa phải (ít chất mặn). Nếu áp huyết vẫn cao thì uống thuốc. Quý vị nào muốn dùng thuốc cỏ, thuốc Nam, rau cần, vân vân thì cứ dùng. Chúng tôi cho rằng các thứ thuốc Nam này cũng có dược tính nhưng liều lượng cần thiết, phản ứng phụ và hiệu nghiệm ra sao, chúng tôi không biết (và cũng KHÔNG CẦN BIẾT vì chúng tôi chỉ cần uống một viên thuốc bằng ăn mấy bó rau).
Nếu ai đó quan niệm rằng uống dược thảo sẽ không bị phản ứng phụ, không bị "nóng", tốt hơn thuốc tây, thì trước khi kết luận, xin điều nghiên qua một ít thống kê xem người xưa dùng thuốc cỏ có ít bị tai biến mạch máu não, nói nôm nay là trúng gió, có ít bị nhồi máu cơ tim, có sống dai hơn người dùng thuốc Tây thời nay không.
Tóm lại, quan niệm của chúng tôi vô cùng đơn giản.
Thứ nhất, không ai tránh được bệnh và chết (trừ phi chết bắt đắc kỳ tử), nên khỏi cần lo lắng về bệnh tật, chắc chắn nó sẽ đến với ta. Không lo cũng bệnh mà lo thì càng... dễ bệnh hơn.
Thứ hai, khi cái xe của chúng tôi bị hư, vì không biết về cơ khí, tôi giao phó nó cho anh thợ hay kỹ sư. Bệnh nhân cũng nên có thái độ này đối với sức khỏe của mình, giao cho BS lo. Tiếc là trong đời hành y của tôi, số người Việt không giỏi tiếng Anh mà có quan niệm và thái độ điềm tĩnh này chiếm KHÔNG ĐẾN 10%, chưa chắc đến 5%.
Kết quả là áp huyết của họ cao vì lo lắng những chuyện không đáng lo. Cuối cùng, chúng tôi quan niệm người ta bệnh trầm kha và chết mỗi ngày, mình vẫn dửng dưng. Nếu khi mình bệnh mà mình lo lắng thái quá thì vừa chứng minh lòng vị kỷ, vừa tổn tâm hao trí. Đời sẽ mất vui. BS Nguyễn văn Hoàng.
(Hình minh họa: Steven Georges/Behind the Badge OC)
SANTA ANA, California (NV) – Cảnh sát Orange County tuần này chặn một số xe, nhất là những chiếc ọp ẹp, cũ kỹ, hoặc có vẻ như người lái đang buồn rầu chuyện gì đó – để đưa họ tờ giấy bạc $100 rồi nói “Chúc Mừng Giáng Sinh.”
Theo nhật báo The Orange County Register, tổng cộng, có $2,000 được phát không như vậy. Ngoài ra, còn có $16,500 để dành cho cá nhân hoặc gia đình được cảnh sát đề cử.
Chương trình tặng tiền này, gọi là “Operation Secret Santa,” do một người ẩn danh tài trợ trong ba năm qua, với một yêu cầu, cảnh sát tặng tiền cho người nào cần và xứng đáng được nhận.
Bà Gail Krause, phát ngôn viên cảnh sát, kể rằng: “Mình có thể thấy những tài xế này hơi khó chịu, hoặc có thể đang nghĩ, ‘Ủa, mình có làm gì đâu ta?’ Thế rồi, cảnh sát viên đưa họ tờ $100 và nói: ‘Tôi chỉ muốn chúc quý vị một mùa Giáng Sinh vui vẻ.’”
Bà kể ba câu chuyện sau đây:
-Một bà bị chặn ở San Clemente, khi bà hạ cửa kiếng xuống, cảnh sát viên thấy bà khóc, và nói: “Hôm nay là ngày tệ hại nhất của tôi.” Sau đó, bà cảm thấy bớt buồn hơn, sau khi cảnh sát viên đưa bà tờ giấy bạc có hình ông Franklin Benjamin.
-Các cảnh sát viên đi tuần ban đêm ở Lake Forest biết một nhân viên làm việc ở cây xăng AM-PM, biết người này làm hai việc, 19 tiếng một ngày, để nuôi gia đình. Thế là nhân viên này được tặng $500, cộng với $300 nữa của các cảnh sát viên đóng góp thêm vào.
-Hồi Tháng Mười, một thanh niên 19 tuổi, cư dân Stanton, trên đường về nhà, thấy một xe bị hư trên xa lộ 22. Thế là anh ngừng lại, bước ra giúp người này, nhưng bị một xe khác tông chết. Mẹ của anh được cảnh sát tặng $1,000 để mở một quỹ từ thiện mang tên anh. (Đ.D.)
Vừa qua, đám tang của bà Margarita Suarez đã gây ngạc nhiên cho không ít người vì sự hiện diện của những “vị khách” đặc biệt: những chú chó hoang thường được bà cho ăn lúc sinh thời.
Có những tình cảm không cần ngôn ngữ để biểu đạt và có những sự tiếc thương không cần những giọt nước mắt để nói thay. Những chú chó hoang tìm đến tang lễ của bà Margarita không chỉ gây kinh ngạc cho mọi người, mà còn cho thấy một lối cư xử nghĩa tình trọn vẹn, một lời từ biệt chân thành từ nhiều tấm lòng hướng về một người tràn ngập tình yêu thương đã ra đi.
Bà Margarita Suarez , sinh sống tại Merida, Mexico là một người phụ nữ tốt bụng. Mỗi sáng, bà đón ngày mới bằng cách cho 20 chú chó hoang ăn. Khi ra đường, bà cũng không quên mang theo một ít thức ăn để cho bất kì chú chó lang thang tội nghiệp nào mà bà vô tình trông thấy.
Đầu tháng 3, vì bệnh tình trở nặng, bà Margarita đã phải chuyển đến thành phố Cuernavaca để điều trị nhưng chỉ được một thời gian ngắn thì bà đã qua đời.
Trong khi linh cữu của bà Margarita đang để ở nhà tang lễ thì xuất hiện rất nhiều chú chó hoang đến nằm phủ phục bên dưới. Nhiều người rất ngạc nhiên và nghĩ rằng đó là những chú chó lang thang ở khu vực gần đó. Tuy nhiên, những nhân viên làm việc tại nhà tang lễ cho biết rằng những chú chó này hoàn toàn xa lạ, như ở từ một nơi khác đến.
Vào ngày người nhà đưa thi thể bà Margarita đến nơi hỏa táng, những chú chó hoang này đã đi sau linh cữu của bà và chỉ rời đi khi thi thể của bà được hỏa táng.
Sự tiếc thương và tình cảm chân thành của những chú chó hoang dành cho người phụ nữ tốt bụng có ơn với chúng được lan truyền nhanh chóng và gây xúc động trong cộng đồng mạng.
-ST-
Điều có thể thay đổi cuộc đời con cái nhưng cha mẹ thường quên dạy
Có một người Hoa kiều giàu có nọ sau khi phiêu bạt làm ăn ở nước ngoài lâu năm khi về nước ông muốn tài trợ học bổng cho những học sinh nghèo ở những khu vực khó khăn.
Với sự giúp đỡ của địa phương ông có được thông tin liên hệ và địa chỉ của một số trẻ em nghèo cần sự giúp đỡ. Với mỗi đứa trẻ ông gửi cho chúng một quyển sách, một cái bút và gửi kèm theo đó các thông tin liên quan của mình như số điện thoại, địa chỉ, hòm thư… Ngày nào ông lão bận rộn như đang đợi chờ điều gì, lúc thì đợi bên điện thoại, lại còn sáng nào cũng ra kiểm tra hòm thư và mỗi ngày lên mạng kiểm tra mail của mình
Mãi cho đến một ngày nọ, cuối cùng có một cậu bé gửi cho ông một tấm thiệp chúc mừng nhân dịp trung thu (và đây cũng là đứa trẻ duy nhất liên hệ với ông). Vị Hoa kiều nọ vui mừng ra mặt và chuyển khoản cho cậu bé kia một số tiền lớn để giúp cậu bé được đi học, đồng thời cũng bỏ qua những đứa trẻ không liên lạc lại với ông.
Vào lúc này người nhà và người thân của ông mới hiểu ông đang dùng phương pháp đặc biệt để thuyết minh cho đạo lý ‘Những người không biết cảm ơn người khác thì không đáng để tài trợ giúp đỡ’
Người biết cảm ơn người khác mới có thể hạnh phúc và thành công.
Một đứa trẻ không được nuôi dưỡng lòng biết ơn, còn đáng sợ hơn lang sói
Uông Duy Tinh du học ở Nhật đã hơn 5 năm, chưa bao giờ biết đi làm thêm là gì và tất cả tiền học phí và sinh hoạt phí đều đựa vào đồng lương thu nhập ít ỏi của người mẹ già. Người mẹ vay nợ khắp nơi và không biết lấy đâu ra tiền để gửi cho con, nên sau khi năm lần bảy lượt đòi tiền không có kết quả, ngày xuống sân bay cậu đã đâm 9 nhát dao sát hạt người mẹ mang nặng đẻ đau đã tới sân bay để đón mình.
Là một thanh niên 25 tuổi lẽ ra nên phải tự lập, tự dựa vào sức lực và trí tuệ của mình để đi làm thêm, tự đứng trên đôi chân của mình. Tuy nhiên cậu ta lại yên dạ yên lòng ngồi đó hưởng thụ cuộc sống ấm êm mà mẹ đẻ của mình đã phải ngậm đắng nuốt cay khổ cực vất vả mới có được. Khi mẹ không thể cung cấp được tiền nữa, không được đáp ứng nhu cầu nữa, cậu ta như trở thành “một con sói” bất chấp tình thân cũng không kể ân nghĩa, sự oán hận tràn ngập đã hóa thành 9 nhát dao sát hại chính người sinh thành ra mình.
Vụ án này chính là lời cảnh tỉnh cho tất cả các bậc làm cha làm mẹ như chúng ta, những đứa trẻ không có lòng biết ơn thực sự còn đáng sợ hơn cả chó sói! Dạy con học cách tự chịu trách nhiệm, biết ơn người khác thật sự là việc rất quan trọng. Khi đứa trẻ nhận được nhiều hơn tình yêu thương mà nó cần, thì các bậc cha mẹ đã tự đánh mất khả năng có thể giáo dục con của mình.
Chiều chuộng con cái quá mức, cha mẹ sẽ không còn khả năng thay đổi con theo lẽ phải
Những gia đình này bởi rất nhiều nguyên nhân khách quan khác nhau, từ nhỏ đã để đứa trẻ muốn gì được nấy, khi đứa trẻ không bao giờ bị từ chối cũng không có sự ức thúc ràng buộc, thì chính bản thân cha mẹ chúng cũng không còn khả năng thay đổi con theo lẽ phải. Trong mắt của những đứa trẻ này cha mẹ đã không còn sự oai phong không còn uy tín, bạn hãy tưởng tượng khi đó hiệu quả giáo dục có thể sẽ ra sao.
Hằng ngày bạn cho đứa trẻ kẹo. Rồi đến một ngày bạn không cho nó, chắc chắn rằng nó sẽ kêu khóc căm ghét bạn nếu không đòi được kẹo. Nó không hề nhớ tất cả những lần bạn cho kẹo nó mà chỉ nhớ lần bạn không cho kẹo. Đó là bài học trả giá cho sự không dạy dỗ con cái có lòng cảm ơn với những gì người khác làm cho mình, bởi vì nó coi đó là việc đương nhiên, nên khi không được toại nguyện, nó sẽ nghĩ đó là do lỗi của họ, không phải do bản chất ích kỷ và tuyệt nhiên không biết ơn với những gì người khác đã làm cho mình.
Sự đòi hỏi của một số đứa trẻ thậm chí không có chừng mực, muốn gì liền nhất nhất phải đòi cho bằng được. Nếu chỉ có một yêu cầu nhỏ không được đáp ứng cũng mè nheo lăn lộn tới khi được mới thôi. Kỳ thực nuông chiều con một cách thái quá như vậy sẽ rất nguy hiểm chính là đang làm hại con.
Lại có những bạn chỉ đang còn ngồi trên ghế nhà trường đã muốn ăn tiêu hoang phí, thuê nhà đắt đỏ, mua quần áo hàng hiệu, máy tính, điện thoại đắt tiền… Chúng không biết giá trị của những đồng tiền cha mẹ kiếm được cực nhọc ra sao mà chỉ muốn cố sức làm bằng được điều mình muốn. Không biết rằng cha mẹ mình đang phải nhịn ăn nhịn mặc hy sinh như thế nào cho mình.
Kỳ thực không cho con nếm trải sự đói khát, chúng sẽ không biết được giá trị của thực phẩm; Không để con nếm trải cái lạnh lẽo của giá rét, chúng sẽ không hề biết trân quý sự ấm áp; không để con nếm trải sự thất bại, chúng sẽ không hiểu sự gian nan vất vả của thành công
Sự quan tâm chăm sóc yêu thương thái quá của cha mẹ với con cái trên thực tế chính là đang tước đoạt cơ hội trải nghiệm mặt trái, mặt tiêu cực của một sự việc. Chúng chỉ có thể tìm thấy sự ngọt ngào của sự ngọt ngào ở trong khổ cực.
Hãy để con bắt đầu học cách biết cảm ơn cha mẹ…
Trong cuộc sống hằng ngày vào bất kể thời khắc nào hãy tạo điều kiện cho con biết học cách cảm ơn, biết ơn với người khác, bắt đầu từ việc cảm ơn cha mẹ. Ví dụ khi cha mẹ làm giúp việc gì cho con hay người khác làm giúp con việc gì hãy dạy con biết nói cảm ơn. Thông qua những sự việc và tình tiết nhỏ đó giúp con có trạng thái biết ơn với người khác cuối cùng làm thế nào để bày tỏ lòn biết ơn của mình.
Nền giáo dục trong gia đình là nền tảng quyết định khả năng thành công của một đứa trẻ, nề nếp gia đình có thể bồi dưỡng và quyết định phẩm chất đạo đức của con. Vô số những nhân vật vĩ đại xuất thân từ các gia đình danh gia vọng tộc đều không tách rời điều này.
Tuy nhiên đại đa số con cái trong các gia đình hiện nay đều trở thành những đứa trẻ có ‘quyền cao chức trọng’ trong gia đình.
Đa số những đứa trẻ đều trở thành “quyền cao chức trọng trong gia đình”. Ảnh theo afamily.vn
Đứa trẻ là trung tâm của tất cả mọi người trong gia đình, vào bất kể lúc nào và với bất kỳ ai con cũng đều sắm vai là người được yêu mến, khi con muốn cái gì cha mẹ đều tìm đủ mọi cách đáp ứng nhu cầu của chúng. Lâu dần chúng ta sẽ làm cho con nghĩ rằng những điều có được từ cha mẹ mình là đương nhiên, chỉ biết đòi hỏi mà không muốn báo đáp càng không muốn quan tâm tới người khác và biết ơn người khác.
Thứ tốt đẹp nhất dành cho con chính là dưỡng thành một trái tim biết ơn
Là người làm cha làm mẹ ai cũng muốn mang lại những điều tốt đẹp nhất cho con. Bạn nhất định nên hiểu một điều: Thứ tốt đẹp nhất giành cho con chính là nền giáo dục tốt đẹp từ đó mang lại cho con những phẩm chất đạo đức ưu tú.
Một đứa trẻ có lòng biết ơn đối với người khác, sẽ cảm kích được những điều người khác làm cho mình, trân trọng tất cả những gì mình có được, từ đó mới cảm thấy tất cả những gì mình có trước mắt là niềm vui và hạnh phúc.
Điều tốt nhất có thể làm cho con là… đừng làm quá nhiều thứ cho chúng
Là bậc làm cha làm mẹ chúng ta hãy luôn ghi nhớ rằng: Nếu bạn không muốn nuôi dưỡng con cái mình trở thành ‘con sói hoang kiêu ngạo’ thì nhất thiết đừng làm cho con quá nhiều việc, đừng nên khuyến khích con có cảm nhận không có gì đáng hổ thẹn. Hãy dạy con biết chịu trách nhiệm, dạy con có lòng biết ơn, hãi dạy con tự lập biết đứng trên đôi chân của chính mình.
Tấm lòng biết ơn là chất dinh dưỡng giúp tâm hồn trưởng thành
Thông qua việc cảm ơn để giáo dục con hiểu được giá trị và tầm quan trọng của những niềm vui và hạnh phúc mà người khác đã mang tới cho mình. Khi các con hiểu được cách những người xung quanh hành thiện giúp đỡ người khác, sẽ học và biết cách sau này bản thân nên làm như vậy. Đây chính là ngọn nguồn của sự tu dưỡng, sẽ khiến cuộc đời của con trẻ sau này mở ra những cảnh cửa lớn của sự thành công mà cha mẹ không bao giờ nên bỏ qua.