Việc Trung Quốc đưa dàn khoan Hải Dương 981 xâm phạm vào sâu hải phận của Việt Nam và dùng tàu đâm va, vòi rồng phun nước gây hư hỏng tàu thuyền, sát thương cho lực lượng chấp pháp của Việt Nam làm nhiệm vụ trên lãnh hải Việt Nam đang làm dấy lên làn sóng phản đối mãnh liệt của toàn dân Việt Nam và thế giới.
Đây là hành động gây hấn một cách trắng trợn vi phạm chủ quyền thiêng liêng toàn vẹn lãnh thổ của dân tộc Việt Nam, mà Việt Nam không bao giờ chấp nhận.
Vậy, Trung Quốc đã làm những gì để làm suy yếu Việt Nam, có thực chất như “16 chữ vàng và “ bốn tốt” như Trung Quốc thường rêu giao,lừa phỉnh, ru ngủ chúng ta hay không ?.
Năm 1974, Trung Quốc dùng vũ lực đánh chiếm Hoàng sa của Việt Nam. Năm 1979, Trung Quốc mang quân xâm lược 6 tỉnh biên giới phía Bắc của Việt Nam. Năm 1988, Trung Quốc dùng quân đội đánh chiếm đảo Gạc Ma thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam. Trung Quốc ngang nhiên tuyên bố đường chín đoạn trên lãnh hải Việt Nam và lãnh hải các quốc gia khác (Đường lưỡi bò) là của Trung Quốc. Trung Quốc liên tục quấy nhiễu hoạt động đánh cá hợp pháp của ngư dân trên lãnh hải Việt Nam, gây sự với tàu thăm dò và khai thác dầu khí của Việt Nam trên lãnh hải Việt Nam nhằm gây hoang mang lo sợ cho ngư dân Việt Nam và cản trở hoạt động kinh doanh, vận tải trên biển của Việt Nam.
Còn trên đất liền, Trung Quốc dùng những thủ đoạn tinh vi nham hiểm làm suy yếu kinh tế, phá hoại môi trường và làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe, tính mạng của giống nòi Việt Nam.
Về hàng hóa: Trung Quốc hàng ngày, hàng giờ tuồn sang Việt Nam các loại hàng hóa tẩm hóa chất độc hại, thuốc trừ sâu cực độc, thực phẩm độc hại, phụ gia có chất độc, hàng hóa chất lượng kém, bán hàng phá giá làm phá sản các doanh nghiệp sản xuất ở Việt Nam.
Trong lãnh thổ Việt Nam, Trung Quốc cho người tổ chức thu gom rễ cây hạt tiêu, lá khoai lang, lá vải, sắn… để phá hoại sản xuất. Thu mua: đỉa, ốc biêu vàng, gián đất… là những sinh vật có hại có sức tàn phá lớn đến sản xuất nông nghiệp của Việt Nam, phá hoại môi trường sinh thái của Việt Nam.
Trong việc mua nông sản, Trung Quốc đã cố tình thu mua nông sản theo kiểu lúc mua giá cao để người dân tập trung vào trồng sau đó đột ngột không mua hoặc mua với giá thật thấp làm người nuôi,trồng lỗ nặng. Quy trình này được “diễn” với nhiều loại sản phẩm nhằm phá vỡ quy hoạch phân vùng sản xuất của Việt Nam.
Về môi trường Trung quốc đã cố tình đưa vào Việt Nam các loại phân bón chất lượng thấp, thuốc trừ sâu cực độc, thức ăn cho tôm, cá, thức ăn chăn nuôi nhiễm độc… làm bạc màu và ô nhiễm đất đai của Việt Nam, làm cho sản phẩm thủy sản, nông sản của Việt Nam nhiễm độc chất lượng kém không thể sử dụng và xuất khẩu được.
Về sức khỏe Trung Quốc tuồn vào Việt Nam hoa quả, thực phẩm tẩm hóa chất độc hại, phụ gia thực phẩm độc hại làm cho người dân khi sử dụng bị nhiễm độc gây ra bệnh tật nan y, làm cho bệnh tật tràn lan ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe , tính mạng của người dân còn làm di chứng nặng nề cho các thế hệ sau.
Về công nghiệp, Trung Quốc cố tình cung cấp cho Việt Nam các máy móc lỗi thời lạc hậu, chất lượng kém, gây ô nhiễm môi trường với gía cao, gây hỏng hóc trong sử dụng và gây ô nhiễm trầm trọng cho môi trường.
Về đấu thầu các dự án, Trung Quốc tham gia bỏ giá thật rẻ để trúng thầu sau đó thi công cầm chừng để đòi tiền phát sinh và kéo dài tiến độ của dự án làm thiệt hại về kinh tế, thời gian, phá vỡ kế hoạch phát triển kinh tế của Việt Nam.
Trong quá trình thi công dự án, Trung Quốc đã sử dụng các loại nhân công trình độ thấp, những thành phần lao động phức tạp. Nhóm đối tượng này hay gây gổ, đánh nhau với người dân địa phương, gây rối loạn an ninh trật tự của Việt Nam.
Thực chất Trung Quốc đã dùng “ chiến tranh” kinh tế và “chiến tranh” môi trường để gây khó khăn cho Việt Nam và việc xâm phạm trái phép trên biển cũng là trong một kế hoạch từ lâu của Trung Quốc.
Trong tất cả các loại chiến tranh thì chiến tranh kinh tế và chiến tranh môi trường là cuộc chiến không tiếng súng, nhưng có tác hại khủng khiếp, nó tàn sát nhiều người vì bệnh tật, tàn phá đất đai hoa màu gây ô nhiễm đất, nguồn nước, không khí phá hoại kinh tế, làm quốc gia kiệt quệ không phát triển được mà chúng ta phải bỏ ra rất nhiều tiền và trong thời gian rất lâu cũng không thể khắc phục được.
Như vậy, thực chất Trung Quốc đang gây chiến với chúng ta bằng cả “chiến tranh” kinh tế, “chiến tranh” môi trường và gây hấn quân sự.
Để mỗi người dân, mỗi người cán bộ, mỗi chiến sĩ cả nước bằng sự hiểu biết lương tâm và trách nhiệm với dân tộc, với đất nước trên từng cương vị công tác của mình có trách nhiệm tham gia chống lại cuộc chiến tranh tinh vi nham hiểm đó.
Tổ quốc là thiêng liêng, không có quyền lợi cá nhân nào có thể đánh đổi. Cả dân tộc Việt Nam quyết đồng lòng bảo vệ từng tấc đất thiêng liêng mà ông cha ngàn đời đổ xương máu xây dựng, lịch sử chống xâm lược của dân tộc Việt Nam chiến thắng bất cứ kẻ thù nào.
Cuộc chiến Môi trường
Còn đó bao nỗi lo mà toàn xã hội phải chung tay góp sức giải quyết để xây dựng cuộc sống tốt đẹp hơn.
Nợ xấu ngân hàng còn cao, bất động sản đóng băng chưa giải quyết được, tình hình kinh doanh của các doanh nghiệp còn vô vàn khó khăn, nền kinh tế phục hồi còn chậm và cả xã hội còn phải đối diện với một cuộc chiến vô cùng cam go và khốc liệt là cuộc chiến môi trường. Ô nhiễm môi trường không được ngăn chặn không chỉ ảnh hưởng hiện nay mà còn tác hại hàng trăm năm sau chưa thể khắc phục được.
Chúng ta phải gọi đúng tên của nó là cuộc chiến tranh môi trường đang diễn ra ở Việt Nam với sức tàn phá vô cùng khốc liệt. Nó tàn phá sức khỏe con người không những hiện tại mà còn để lại dấu tích lâu dài với thế hệ tương lai của chúng ta, nó tàn phá đến đất đai, nguồn nước, không khí,tàn phá nền kinh tế gây hậu quả lâu dài phải tốn nhiều tỷ đô la cũng khó khắc phục.
Hàng ngày hàng giờ chúng ta đang phải đối mặt với hàng giả, hàng nhái, thực phẩm bẩn, hóa chất độc hại, hàng hóa có chất lượng kém, rác thải công nghiệp, rác thái công nghệ gây ô nhiễm xâm nhập vào Việt nam bằng mọi ngả đường đang tác động đến cuộc sống của người dân, nền kinh tế của đất nước.
Chúng ta đã có bài học nhỡn tiền từ Trung quốc sau 30 năm phát triển kinh tế bằng mọi giá nay đã và đang phải hứng chịu ô nhiễm môi trường trầm trọng như thế nào. Người dân và chính phủ Trung Quốc đã thấm hiểu sự tàn phá ghê gớm của ô nhiễm môi trường hàng trăm năm sau, tốn kém hàng ngàn tỷ đô la chưa chắc đã khắc phục được đây là một cái giá quá đắt phải trả .
Vậy Việt nam chúng ta thì sao?
Về đất đai, nguồn nước, không khí, nạn phân bón giả, thuốc trừ sâu độc hại, thức ăn gia súc , thủy sản độc hại, nước thải công nghiệp chứa hóa chất xả thẳng ra sông hồ đang làm ô nhiễm nghiêm trọng gây cho đất bạc màu, nhiễm độc nguồn đất, nguồn nước tiêu diệt động vật có ích làm mất cân bằng sinh thái, mất mùa, năng xuất nông sản, thủy sản sụt giảm, chất lượng nông sản thủy sản kém, nhiễm độc không đủ tiêu chuẩn tiêu dùng và xuất khẩu gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến đời sống của người nông dân và xã hội gây tác hại lâu dài khó khắc phục được.
Hàng ngày chúng ta đang phải hít thở bầu không khí ô nhiễm lớn hơn nhiều lần cho phép từ khí thải của nhà máy, khí xả ô tô, xe máy… xả thẳng vào không khí.
Đối với người dân đang phải ăn những bữa cơm hàng ngày với nỗi lo sợ, hoang mang không biết có an toàn không, thực phẩm nào sạch, thực phẩm nào bẩn, độc hại khi mà thực phẩm bẩn, thực phẩm nhiễm độc hoa quả rau cỏ chứa hóa chất độc hại đang bày bán tràn lan trên thị trường thiếu sự kiểm tra, kiểm soát của các cơ quan chức năng không thể phân biệt được.
Quần áo, mỹ phẩm, đồ dùng thiết yếu hàng ngày không thể phân biệt được đâu là hàng thật, đâu là hàng giả hàng nhái khi mà thị trường bày bán lẫn lộn tràn lan hàng giả trộn lẫn với hàng thật không kiểm soát được, ảnh hưởng trực tiếp đến người tiêu dùng, phá hoại nền kinh tế, phá sản các doanh nghiệp sản xuất chân chính.
Máy móc, thiết bị kém chất lượng, gây tai nạn, hỏng hóc đang chảy ồ ạt vào Việt nam qua nhiều ngả đường đang làm yếu đi nền kinh tế Việt Nam, đang có nguy cơ biến Việt Nam thành bãi rác thải của thế giới.
Vậy nguồn gốc của ô nhiễm ấy xuất phát từ đâu chúng ta cần nhận biết rõ để có biện pháp ngăn chặn chống đỡ? Đó chính là nguồn hàng hóa đang được nhập khẩu vào Việt nam qua mọi con đường chính nghạch, tiểu ngạch biên giới, đường biển, đường hàng không … Trong đó chủ yếu nhiều nhất là biên giới Trung quốc nơi tập trung sản xuất hàng giả hàng nhái nhiều nhất thế giới.
Là nguồn từ các doanh nghiệp và thương nhân Việt Nam mờ mắt vì lợi nhuận đã bất chấp đạo đức, sức khỏe và tính mạng của người khác sản xuất và buôn bán hàng hóa kém chất lượng.
Tác hại ghê gớm như vậy, chúng ta cần làm gì để ngăn chặn giảm thiểu tác động ô nhiễm môi trường .
Trước tiên chúng ta cần nhìn nhận, đánh giá đúng bản chất của nó đây là một cuộc chiến thực sự như mọi cuộc chiến tranh tàn khốc khác mà người tham chiến là chính chúng ta, đây cũng có thể là cuộc chiến môi trường mà nước khác đang sử dụng để gây chiến với chúng ta nhằm làm chúng ta suy yếu và kiệt quệ.
Chúng ta phải có biện pháp đồng bộ từ chính sách của chính phủ, năng lực đủ mạnh của các lực lượng thực thi, ý thức của mỗi người dân trong cuộc chiến khó khăn này.
Nhà nước cần có những chính sách mạnh phù hợp với thực tế đủ sức răn đe và trừng trị những tổ chức và cá nhân có hành vi nhập lậu, sản xuất và lưu thông hàng nhái hàng giả, hàng kém chất lượng, độc hại.
Xây dựng các tiêu chuẩn kỹ thuật áp dụng triệt để và quyết liệt hàng rào kỹ thuật trong thương mại quốc tế thực thi quyền của chúng ta đã được tổ chức thương mại thế giới WTO cam kết mà chúng ta là một thành viên để ngăn chặn các loại hàng hóa này xâm nhập vào Việt Nam.
Xây dựng chính sách để các lực lượng thực thi đủ kinh phí và sức mạnh trong công tác, đồng thời ngăn chặn và xử lý nghiêm trách nhiệm đối với hành vi làm ngơ, tiếp tay, bảo kê của những tổ chức, cán bộ biến chất trong việc thực thi nhiệm vụ.
Cần phải có tầm nhìn chiến lược về bảo vệ môi trường, để so sánh giữa việc phát triển kinh tế trước mắt và cái giá phải trả lâu dài của ô nhiễm môi trường mà chúng ta phải gánh chịu. Có những chính sách phù hợp định hướng phát triển kinh tế một cách hài hòa và bền vững.
Cần quy về một mối lực lượng tham gia quản lý, tránh tình trạng một sự vụ có quá nhiều bộ, ban nghành cùng tham gia. Khi có khuyết điểm, các đơn vị đổ lỗi cho nhau, không quy được trách nhiệm cho ai.
Về lực lượng thực thi cần tăng cường năng lực cho lực lượng thực thi từ con người, trang thiết bị kinh phí để đủ mạnh đáp ứng công việc kiểm tra, giám sát, phòng chống, xử lý các vi phạm, ngăn chặn nguồn hàng này từ biên giới đến thị trường trong nước. Cần giáo dục ý thức trách nhiệm với cán bộ, chiến sỹ kiên quyết xử lý nghiêm các cán bộ chiến sỹ vi phạm có hành vi làm ngơ, tiếp tay, bảo kê cho sản xuất buôn bán loại hàng hóa độc hại này . Việc này vô cùng quan trọng và cấp thiết vì nếu còn nhiều cán bộ thoái hóa biến chất trong lực lượng thực thi thì mọi chính sách có đúng đắn và chặt chẽ đến đâu cũng sẽ bị vô hiệu hóa và phá sản.
Đối với người dân cần nâng cao ý thức kiên quyết không sử dụng, tẩy chay hàng giả hàng nhái, hàng hóa độc hại. Cung cấp thông tin cho các cơ quan chức năng để phát hiện và xử lý những cá nhân và các tổ chức có hành vi sản xuất và buôn bán hàng giả, hàng nhái, hàng hóa độc hại.
Tăng cường công tác thông tin truyền thông để người dân nâng cao kiến thức thấy rõ tác hại của hàng giả hàng nhái hàng độc hại, phân biệt được hàng thật, hàng giả có ý thức tẩy chay loại hàng hóa này. Cung cấp cho người dân những cơ sở sản xuất buôn bán vi phạm để người dân không sử dụng những sản phẩm này.
Để chống lại cuộc chiến tranh môi trường cần sự hợp lực từ Chính phủ, cơ quan giám sát thực thi, truyền thông, người dân và toàn xã hội để cùng vào cuộc chúng ta mới có đủ sức mạnh phòng chống giảm thiểu thiệt hại do ô nhiễm môi trường gây ra.
Nếu không làm được chúng ta sẽ phải gánh chịu những thiệt hại vô cùng to lớn và tàn khốc không những hiện tại còn nhiều thế hệ con cháu mai sau phải gánh chịu.
Ăn gì để … sống
Tamnhin.net - Hiện nay toàn xã hội, người dân từ thu nhập thấp đến thu nhập cao đang sống phập phồng trong nỗi lo sợ do phải dùng hàng ngày các loại hàng giả, hàng nhái, thực phẩm bẩn, thực phẩm và sản phẩm tiêu dùng thiết yếu có hoá chất độc hại, nước ăn ô nhiễm hoá chất, không khí ô nhiễm… khi bị bệnh thì thuốc uống giả ,thuốc kém chất lượng không chữa được bệnh.
Hệ quả dẫn đến các bệnh viện quá tải mỗi giường bệnh phải chứa đến 2-3 cá biệt còn có bệnh viện phải chứa đến 5-7 bệnh nhân/giường ,hàng loạt vụ ngộ độc thức ăn đã xảy ra và ngày càng nghiêm trọng hơn, bệnh tật tràn lan từ thành thị đến nông thôn, bệnh nan y ngày càng nhiều, càng phát triển ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khoẻ, tính mạng của người dân ảnh hưởng lâu dài đến giống nòi.
Tâm lý người dân hoang mang, lo sợ không biết ăn gì dùng gì để có thể sống khoẻ, sống tốt để không mắc bệnh khi mà các loại hàng hoá này tràn ngập trên thị trường hoà lẫn với các loại hàng hoá khác không thể phân biệt được.
Nghiêm trọng đến mức trong từng bữa ăn hàng ngày từ rau quả đến thịt cá,trứng, sữa ... Đều có thể là thực phẩm giả,nhái,thực phẩm bẩn, nhiễm hoá chất độc hại gây tác hại nghiêm trọng người dùng không có sự lựa chọn nào khác khi sử dụng.
Vậy đâu là nguyên nhân để xảy ra tình trạng này do chính sách, do lực lượng chức năng chưa đủ mạnh hay do ý thức của người dân?
Theo tôi nó do cả ba nguyên nhân:
Về phía chính sách của chính phủ tuy đã có những chỉ đạo kiên quyết xong chế tài chưa đủ mạnh, chưa có sự phân công cụ thể và chưa phân định được trách nhiệm cá nhân cho từng cơ quan thưc thi dẫn đến tình trạng chưa có tính chất răn đe việc sản xuất buôn bán hàng giả, hàng nhái, hàng kém chất lượng, còn quá nhiều lực lượng thực thi tham gia nhưng khi xảy ra sự việc thì bộ ngành này đổ lỗi cho bộ ngành kia không ai chịu nhận lỗi và cũng không thể quy trách nhiệm cá nhân cho ai được.
Về phía lực lượng thực thi tuy đã nỗ lực cố gắng nhưng còn nhiều bất cập việc kiểm tra giám sát để phòng chống còn chưa được quan tâm đúng mức mới chỉ dừng lại ở mức độ khi việc đã bị báo chí công luận phát hiện thì mới tập trung để giải quyết dẫn đến không chủ động trong việc ngăn chặn, còn nhiều cán bộ còn làm ngơ cho việc sản xuất buôn bán hàng giả hàng nhái và cũng không thiếu cán bộ trong lực lượng quản lý còn bảo kê, tiếp tay cho bọn sản xuất mất nhân tâm này để trục lợi, ăn tiền gây cho tình trạng ngày càng trầm trọng hơn.
Về phía người dân do chưa được tiếp cận thông tin nhiều dẫn đến còn thiếu kiến thức để phân biệt hàng thật hàng giả ,do lo sợ bị trả thù nên khi phát hiện được hàng giả cũng còn né tránh không dám tố cáo với cơ quan chức năng để bảo vệ quyền lợi của mình. Một mặt khác còn có những người tiêu dùng biết là hàng giả, hàng nhái vẫn dùng do tâm lý ham rẻ, ham đẹp van mua mà quên đi tác hại cũng là nguyên nhân gây ra việc sản xuất buôn bán hàng nhái hàng giả ngày càng phát triển hơn
Đứng trước thực tại theo tôi nên có những biện pháp kiên quyết đồng bộ hơn để triệt tiêu nạn sản xuất hàng giả, hàng nhái
Chính phủ cần có những chế tài đủ mạnh để ngăn chặn và sử lý nạn buôn bán hàng giả hàng nhái.
Đối với việc sản xuất và buôn bán cần tăng hình phạt lên gấp đôi gấp ba giá trị hàng giả , hàng nhái thu giữ.
Kiên quyết dùng biện pháp hình sự để truy tố những đối tượng này, đồng thời kiên quyết cấm nhập khẩu những loại hàng hoá không đảm bảo chất lượng,hàng hoá độc hại , có những biện pháp phối hợp với chinh phu cac nước xuất khẩu loại hàng hoá này vào Việt nam để ngăn chặn tận gốc , đồng thời cần phân định rõ trách nhiệm đối với từng cơ quan thực thi gắn liền với trách nhiệm cá nhân của từng cá nhân lãnh đạo .cơ quan nào để xảy ra sự việc thì người lãnh đạo cơ quan ấy phải chịu trách nhiệm,địa phương nào để xảy ra thì lãnh đạo địa phương ấy phải chịu trách nhiệm ko trách nhiệm chung như hiện nay
Về phía các lực lượng thực thi cần tăng cường năng lực và quyền hạn cho họ bằng cách giao cho các lực lượng thực thi đi làm trực tiếp quyền sử phat cao hơn, trang bị cho họ thiết bị máy móc phương tiện đảm bảo việc điều tra bắt giữ , giám định hàng hóa một cách nhanh chóng và chính xác, hiệu quả
Đồng thời tăng cường thanh tra giám sát để ngăn chặn và sử lý những cán bộ tha hóa biến chất trong lực lượng thực thi móc ngoặc, bao che , bảo kê cho bọn sản xuất và buôn bán kiên quyết đưa ra sử lý hình sự những cá nhân này.
Đối với những đơn vị để xảy ra tình trạng trên thì người lãnh đạo phải chịu trách nhiệm cá nhân đối với sự việc xảy ra trong đơn vị mình phụ trách
Tăng cường giáo dục ý thức trách nhiệm và lương tâm của cán bộ trong công tác có như vậy chúng ta mới có những lực lượng đủ mạnh, những cán bộ trong sạch có ý thức trách nhiệm, có lương tâm thực thi nhiệm vụ một cách tốt nhất
Cần tăng cường thông tin, tuyên truyền đến người dân trên phương tiên thông tin đại chúng về cách phân biệt hàng thật, hàng giả thông tin về các loại hàng hóa bị làm giả trên thị trường, thông tin về các doanh nghiệp sản xuất buôn bán hàng giả để người dân có đủ kiến thức cần thiết khi mua bán hàng hóa trên thị trường.
Đối với người dân cần nghiên cứu kỹ thông tin trước khi mua hàng , kiên quyết không mua,không dùng và tẩy chay hàng giả, hàng nhái., doanh nghiệp sản xuất, kinh doanh hàng giả hàng nhái.
Phát hiện và thông báo cho cơ quan chức năng khi phát hiện người sản xuất, buôn bán hàng giả hàng nhái, sản phẩm giả, nhái trên thị trường.
Có ý thức khi mua và sử dụng hàng hóa không ham rẻ, ham đẹp để làm cho hàng giả hàng nhái có đất sống.
Đồng thời để toàn xã hội cùng tham gia vào hoạt động ngăn chặn việc buôn bán và sản xuất hàng giả hàng nhái cần thành lập quỹ chống hàng giả hàng nhái kêu gọi sự đóng góp của toàn xã hội để có nguồn tài chính bổ xung trang thiết bị cho các lực lượng chức năng đi làm nhiệm vụ, nguồn tài chính cho công tác tuyên truyền , khen thưởng cho những tổ chức, cá nhân có thành tích trong công tác chống hàng giả hàng nhái.
Có triển khai đồng bộ như vậy chúng ta mới có thể ngăn chặn, đẩy lùi được nạn sản xuất và buôn bán hàng giả, hàng nhái
Để những bữa cơm hàng ngày của người dân được sạch hơn, an toàn hơn không để người dân phải lo lắng ăn gì để….sống như hiện nay.
Phạm Ngọc Hùng